tag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post4158207612899826147..comments2023-11-22T01:28:39.665+07:00Comments on Mộc Nhân Lê Đức Thịnh: 321.BẠN LƯƠNG SƠN BẠCMộc Nhân Lê Đức Thịnhhttp://www.blogger.com/profile/00907003127868140762noreply@blogger.comBlogger7125tag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post-17594101621068244562013-04-16T15:36:50.679+07:002013-04-16T15:36:50.679+07:00Cảm ơn Nguyễn Viết Lịnh - hạ sơn , mai danh ẩn tíc...Cảm ơn Nguyễn Viết Lịnh - hạ sơn , mai danh ẩn tích nay mới tái xuất hồ giang - nói những lời có cánh , những ý có chân khiến LSB thêm phần bủn rủn ...<br />Ha ha !<br />Chúc sức khỏe, hẹn tái ngộ.Mộc Nhânhttp://thinhdailoc.blogspot.comnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post-25829599008057020252013-04-16T15:15:32.138+07:002013-04-16T15:15:32.138+07:00, Vietlinh
Ta cũng hay mở và đọc nhiều bài củ..., Vietlinh <br /> Ta cũng hay mở và đọc nhiều bài của bạn trên " Mộc nhân..." . Nhưng gần một tháng không mở, nay tao rãnh rổi mới mở lại, đọc bài"Bạn Lương Sơn Bạc" đến 2 lần nghe rân rân, sương sướng, nưng... khó tả .<br /> Ta không đủ khả năng tin tặc đâu mà cảm ơn Bạn có nhắc đến mình .Nhưng ta hiểu và biết ...<br />- Ta biết bạn. Ta biết ta xúc động dâng trào, hồn say ướt đẫm xuống chân: Nửa mê, nửa tỉnh; nửa nhớ, nửa thương; nửa giận, nửa hờn...Cái nửa khó phân nhưng cái toàn phần phải đủ.<br />- Ăn một tô cơm cùng muối sống, ớt xim... mời: " Âm hồn vịt lộn" tưởng chừng vô cớ có có, không không. Tưởng như không mà có! Nhậu con gà vừa tròn tháng tuổi, mới chết đem chôn, đào lên kiến đục mắt thủng , da thâm mà chỉ cần: " tiêu, hành , chanh, ớt , tỏi" vẫn thơm phứt một miền sơn cước. Thế mới biết, Lương Sơn Bạc âm dương đủ điều .<br />- Thằng sợ hết rượu, sợ cuộc đời trống không, thi ca mất mùa, phán một câu giữa" trời" cho đả, cho động địa thiên cung, cho quỉ khốc, thần sầu , cho chó chê mèo mửa... Thế mới biết:" Tửu nhập ngôn xuất"; trật trúng vô thường cái thú khôn điên mong lời bay có cánh, cho gió núi bạt ngàn rủ tình nơi đất khách.<br />- Thằng nằm cù queo đọc sách thánh hiền, thản nhiên mộng mị mà nhục dục vẫy vùng nơi bốn bể. Cứ đắp nhẹ nửa chăn màu đỏ mà gợi dục vô biên, phong tình tứ hướng, sinh linh phung phí, còm nhom trong giấc mộng con con.<br /> * Không biết, các cụ Lương Sơn Bạc ngày xưa oai hùng là thế, sống được bao nhiêu điều thú vị chưa! Khi thấy hậu duệ bao đời vẫn nể vì nếp nhà vẫn giữ ,truyền thống phát huy...<br /> * Viết sao cho hết, mỗi người một vẻ, mười phân vẹn một chỉ ---9999 !<br /> Chúc các cụ: Cố bé để vui, cố cười để khỏe và hẹn gặp lại.<br />Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post-18800060837878559452013-03-25T19:48:41.956+07:002013-03-25T19:48:41.956+07:001- TINH BAN
Báu vật trong cuộc đời mình !
Bạn bè ...1- TINH BAN<br /><br />Báu vật trong cuộc đời mình !<br />Bạn bè cũng như tiền:<br />Có tờ ... thật<br />Có tờ ... giả<br />Có tờ ... lành<br />Có tờ ... rách<br />Chỉ tiếc gì mình không phải là máy soi tiền nên không thể biết được...<br /><br />AI LÀ BẠN và BẠN LÀ AI ?<br />* Hai chữ BẠN THÂN có nghiã là:<br />B: bao dung<br />A: an toàn<br />N: nhường nhịn<br /><br />T: thương yêu<br />H: hiền hòa<br />Â: ấm áp<br />N: ngọt ngào<br /><br />* Tình bạn trong đời<br />Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy thật buồn và muốn khóc... Hãy gọi cho tôi!<br />Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười, nhưng biết đâu tôi sẽ khóc cùng bạn!<br />Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy vô cùng đơn độc..<br />Hãy gọi cho tôi!<br />Tôi sẽ đến bên bạn, chỉ để im lặng không nói một lời, nhưng tôi muốn<br />bạn biết rằng luôn có tôi bên cạnh.<br />Nếu một ngày nào đó, bạn phân vân trước những quyết định của mình. Hãy gọi cho tôi!<br />Tôi sẽ không quyết định thay bạn, nhưng có thể giúp bạn vững tâm hơn trước sự chọn lựa của mình.<br />Nếu một ngày nào đó, bạn gặp thất bại trong công việc.<br />Hãy gọi cho tôi!<br />Tôi sẽ không đem lại cho bạn một công việc mới, nhưng tôi sẽ giúp bạn tìm thấy một cánh cửa khác của sự thành công.<br />Nếu một ngày nào đó, bạn vô cùng đau khổ vì phạm phải sai lầm. Hãy gọi cho tôi!<br />Tôi không thể sửa chữa sai lầm đó, nhưng tôi có thể giúp bạn nhận ra<br />rằng những sai lầm sẽ giúp bạn trưởng thành và tự tin hơn.<br />Nếu một ngày nào đó, bạn lo sợ những điều tốt đẹp sẽ qua đi. Hãy gọi cho tôi!<br />Tôi sẽ không níu giữ chúng lại, nhưng tôi giúp bạn hiểu rằng mọi việc<br />đều có những điểm khởi đầu và kết thúc.<br />Nếu một ngày nào đó, bạn trở nên bế tắc và tuyệt vọng.<br />Hãy gọi cho tôi!<br />Tôi không hứa sẽ làm bạn quên đi tất cả, nhưng tôi có thể giúp bạn<br />tìm niềm tintrong cuộc sống.<br />Nhưng một ngày nào đó, bạn gọi mà không thấy tôi trả lời.<br />Bạn hãy đến bên tôi, vì lúc đó tôi đang cần bạn!<br /><br />Trong cuộc đời dù hai tiếng BẠN&BÈ thật rất ư khác biệt nhưng hai tiếng "bạn bè" vẫn thường được ghép đôi !<br />-Khi đắc thời đâu biết...AI là BẠN<br />-Lúc thất thời mới biết ... BẠN là AI<br />-Trong cuộc vui vẫn coi ... BÈ là BẠN<br />- Khi hoạn nạn mới biết ... BẠN là BÈ.<br />Lương Sơn Bạchttp://blogspot.comnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post-12644903007009130532013-03-22T21:48:32.018+07:002013-03-22T21:48:32.018+07:00Bài viết thiệt đã đời. Mùi Quảng Nam chất ngất. Hè...Bài viết thiệt đã đời. Mùi Quảng Nam chất ngất. Hèn chi những kẻ xa quê cứ đau đáu:<br /> Thôi rứa hỉ, tết này xa phố thị<br /> Về quê xưa nghe hai tiếng "á đù!"Nguoc donghttps://www.blogger.com/profile/00053048674407725906noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post-31453414334663115242013-03-21T13:46:48.998+07:002013-03-21T13:46:48.998+07:00Ai mà chẳng có bạn! mình thích nhất câu này,mở đầu...Ai mà chẳng có bạn! mình thích nhất câu này,mở đầu như vậy chỉ có Thinhhittulu thôi!như Phươngxadu nói thì còn nhìu quái nhân quái kiệt quái thủ quái thú lắm,thôithì" Xin đi lại từ đầu, chưa đi vội về sau"ducminhhttps://www.blogger.com/profile/04265577871437618416noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post-85082517118077100982013-03-21T03:22:45.944+07:002013-03-21T03:22:45.944+07:00He he !
Viết vừa phải, đủ xài, lai rai, đủ sướng.
...He he !<br />Viết vừa phải, đủ xài, lai rai, đủ sướng.<br />Viết quá thì có thằng không những xé túi áo mà còn thuê tin tặc hack cái blog này te tua xác mướp.<br />Có vị LSB nào hứng chí thì cứ tiếp thục ghi chép vào đây để anh em đọc cho vui.<br />Nhưng mà theo dự kiến thì " phải bỏ ra vài tháng gõ máy tính, huy động vài mươi nhân sự, mời vài nhà văn nổi tiếng cỡ như O.Henry của Mỹ đến để kể cho họ nghe rồi nhờ họ ghi chép giúp thì mới hết chuyện, in thành sách vài nghìn trang chia thành nhiều tập để thiên hạ đọc chơi !!!"<br /><br />Chúc vui và khỏe như bé mẫu giáo.Mộc Nhânhttp://thinhdailoc.blogspot.comnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7087711276077718748.post-2338755297694446852013-03-21T03:13:13.410+07:002013-03-21T03:13:13.410+07:00Mình đọc bài đó 2 lần. trước mắt là 2 lần cái đã. ...Mình đọc bài đó 2 lần. trước mắt là 2 lần cái đã. Dở thì tuyệt không dở chút nào. Rằng hay thì chưa hẳn đã tuyệt hay, vì bạn còn thiên vị mấy đứa có tên có tuổi trong bài, còn bỏ sót khá nhiều quái nhân quái kiệt quái thủ quái thú trong đám giang hồ phiêu linh phiêu bồng phiêu lãng phiêu diêu một thuở phố núi. Chưa kể là hàng trăm ngàn chuyện kỷ niệm của đám mất dạy côn đồ du côn du thủ du thực đó gây ra cho chúng sanh liên lụy. Ôi! Thời oanh liệt nay còn đó. Chỉ cần kêu một tiếng hú một tràng rên một chặp nhắn một tin gởi một meo là đám mất dạy đó tụ tập đông đủ như ruồi bu cặt ngựa, rồi chúng sẽ quậy y chang hồi xưa. Mình tin chắc bạn_kẻ duy nhất đang đóng vai thái sử quan_sẽ chơi một bãi khác thiệt ra trò, anh em đọc là sướng tê người, và ai cũng thấy bóng dáng thằng người khốn nạn của mình trong đó. Rứa mới công bằng. rứa mới sòng phẳng. Chúc bạn khỏe! dù sao cũng rất cám ơn bài viết của bạn_gợi giấc mơ xưa, gợi những ngày xưa thân ái. Túm lại, bài viết hay, tược chưa?Phuongdinh2011http://blogspot.comnoreply@blogger.com