danh sách trang

9/8/25

3.599. TRÊN HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM “BẢN NGÔ CHỮ

    Bài viết của nhà thơ Huỳnh Minh Tâm
    trong phần GIAO CẢM 
    tác phẩm NGÀY CON ĐƯỢC LÀM NGƯỜI - Mộc Nhân Lê Đức Thịnh, Nhà xuất bản Văn Học, 2025.

 Với người đam mê văn chương, viết lách là gia tài quý giá nhất của họ, có lẽ, không gì ngoài sách. Mộc nhân cũng vậy. Bắt đầu là những trang thơ. Từ những năm 2010 đến bây giờ, anh đã tích lũy nhiều bản thảo và có 10 đầu sách văn học, vài đầu sách tham khảo giáo khoa. Mỗi đầu sách có những cuộc sống riêng tư của nó, phản ánh sự nỗ lực, những nghiên cứu công phu, cách tiếp nhận đời sống, những trạng thái bề bộn của chính tác giả. 

Ngoài ra anh còn có một trang Blog cá nhân với đủ các thể loại: thơ, văn xuôi, dịch thuật, nghiên cứu, phê bình, thư giãn, âm nhạc, lưu giữ hình ảnh cá nhân…  được cập nhật thường xuyên một cách có trách nhiệm với chữ.

Gia tài văn chương cứ dày lên mãi theo thời gian, tạo ra những hứng khởi, tiếp thêm năng lượng trên hành trình tìm kiếm “bản ngã” chữ, sự qui hồi hoặc khai phóng vẻ đẹp chữ. Những mê lộ chữ trong nhịp điệu của câu, trong tiết tấu của cũ và mới, chuyển tải hình ảnh và thông điệp.

***

Mọi con đường sáng tạo đều phải dấn thân. Sáng tạo là dấn thân. Tựa như “một đi không trở lại”, đam mê và quyết liệt. Từ một thầy giáo dạy văn, từ những năng khiếu, đam mê với con chữ, Mộc Nhân Lê Đức Thịnh đã dấn thân trên con đường thi ca, tạp bút, nghiên cứu, dịch thuật. Theo bước chân văn chương của anh, người đọc dễ dàng nhận ra kiến thức của anh ngày một dày, câu chuyện anh kể ngày một nhuần nhụy. Nhịp thơ của anh ngày một mới mẻ, sáng tạo về thi pháp và cảm xúc, dường bạn đọc dễ nhận ra thơ anh hoàn toàn lột xác.

Nhưng có lẽ thơ tự do, thơ văn xuôi mới là mặt mạnh, diễn đạt được thông điệp và chuyển tải cảm hứng của anh vào thời điểm này.

Trên hành trình tìm kiếm “bản ngã” chữ của Mộc Nhân, theo tôi, thơ là cánh tay trái của tác giả, còn tạp bút, tiểu luận, dịch thuật là cánh tay phải của anh. Những chuyện trà dư tửu hậu, những chuyện thường nhật, qua ngòi bút của anh, bạn đọc bị cuốn hút, cảm thấy lạ và tiếp những nhãn quan mới. Anh viết khéo, tránh lối mòn, từ cách đặt vấn đề, trích dẫn, với cái nhìn hóm, lạ và độc, tạo bài viết có chuyện để đọc và tranh luận.

Đôi khi chúng ta có cảm giác đời sống như một cuộc dạo chơi, trần gian là “quán trọ”. Vậy thì hành trình viết của chúng ta, có thể nào? Là một cuộc chơi…

Và cuộc chơi, hành trình chữ của Mộc Nhân- Lê Đức Thịnh vẫn đang tiếp diễn, và khi con người ngồi lại với chính mình thì những thanh âm tĩnh lặng có thể cảm nhận bằng trái tim.

Hy vọng, trong hành trình của mình, dưới chân Mộc Nhân luôn có ánh sáng của những vì sao soi rọi và thân thiện.

H.M.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét