23/6/14

465. 15 LỜI KHUYÊN - 20 BÀI HỌC

15 LỜI KHUYÊN HỮU ÍCH 

1. Người khôn ngoan là thuyết phục người khác làm những điều sao cho họ nghĩ đó là ý tưởng của chính họ.
2. Lý trí sáng suốt và con tim tử tế luôn là một sự kết hợp đầy cam go.
3. Nên dẫn đầu đầu từ vị trí phía sau và để mọi người lên phía trước, đặc biệt là trong trường hợp bạn vui mừng chiến thắng. Tuy nhiên bạn hãy tiến lên hàng trên cùng khi đương đầu với nguy hiểm. Khi đó mọi người sẽ trân trọng cương vị thủ lĩnh của bạn.
4. Vinh quang lớn nhất trong cuộc sống không phải là không bao giờ thất bại mà là càng vươn lên sau mỗi lần vấp ngã.
5. Mọi người đều có thể vượt lên hoàn cảnh và đạt được thành công nếu họ dồn hết tâm trí và đam mê những gì họ làm.
6. Một vị thủ lĩnh tài ba có thể tham gia tranh luận một cách thẳng thắn và triệt để, sao cho cuối cùng anh ta và các bên khác phải gần gũi hơn để hợp lực mạnh mẽ hơn. Bạn sẽ không có được điều đó nếu bạn cứ ngạo mạn, hời hợt và tiếp nhận thông tin không đầy đủ.
7. Bạn sẽ không tìm thấy đam mê nếu chơi kiểu dè dặt – trong việc lập mục tiêu cuộc đời thì dè dặt không xứng tầm với cuộc sống của bạn.
8. Dũng khí không phải là không biết sợ, mà là chiến thắng được nó. Người đàn ông dũng cảm không phải là không cảm thấy lo sợ, mà anh ta chinh phục được nỗi sợ đó.
9. Nếu bạn nói chuyện với một người bằng thứ ngôn ngữ họ hiểu được, nó sẽ đi vào đầu họ. Nếu bạn nói bằng ngôn ngữ của họ, nó sẽ đi vào trái tim họ.
10. Không ai sinh ra là để ghét người khác vì màu da, thành phần gia đình, hay tôn giáo. Chúng ta phải học cách ghét, nếu không chúng ta cần được dạy cách yêu, bởi vì tình yêu thương đi vào trái tim con người một cách tự nhiên hơn là ghét.
11. Giáo dục là vũ khí quyền lực nhất bạn có thể sử dụng để thay đổi thế giới.
12. Mọi thứ đều dường như không thể cho đến khi nó hoàn thành
13. Điều quan trọng trong cuộc sống không chỉ đơn giản là chúng ta được sống. Việc chúng ta đã tạo nên sự khác biệt gì cho những mảnh đời khác sẽ là điều quyết định ý nghĩa của cuộc sống chúng ta.
14. Sau khi leo lên một ngọn núi cao chót vót, bạn chỉ phát hiện ra rằng còn nhiều ngọn núi khác cần leo lên nữa.
15. Khi nước bắt đầu sôi, điều dại dột là tắt ngay nguồn nhiệt.

20 ĐIỀU GIÁO VIÊN NÊN BIẾT
1. Hãy vui cùng những thành tích nhỏ bé của học trò và hãy chia sẻ những thất bại của chúng.
2. Bạn là người rất gần gũi với học trò, hãy cố gắng để chúng luôn cởi mở với bạn. Hãy vừa là bạn vừa là thầy của chúng.

3. Đừng ngại thừa nhận với học trò là mình không biết về một vấn đề nào đó. Hãy cùng chúng tìm câu trả lời.

4. Hãy cố gắng khơi dậy sự tự tin trong mỗi em học sinh. Khi đó chúng sẽ đạt tới nhiều đỉnh cao trong học tập.

5. Đừng đòi hỏi một “kỷ luật lý tưởng” trong giờ học. Bạn đừng độc đoán quá, hãy nhớ rằng giờ học là một phần cuộc sống của đứa trẻ, vì vậy đừng làm cho giờ học gò bó quá, cứng nhắc quá. Qua mỗi giờ học đứa trẻ cần trở thành một nhân cách cởi mở, say mê, sáng tạo và phát triển toàn diện.

6. Hãy cố gắng để giờ giảng của bạn không khuôn mẫu quá, chuẩn mực quá. Tuyệt vời nhất là trong mỗi giờ học đều có những “phát minh” nho nhỏ được diễn ra, những chân lí nho nhỏ được phát hiện, những đỉnh cao tri thức được chinh phục và những cuộc tìm kiếm bắt đầu.

7. Các cuộc gặp gỡ với phụ huynh học sinh cần thiết thực và hiệu quả. Mỗi buổi họp phụ huynh là dịp để bạn cung cấp thêm cho họ những kiến thức về tâm lí, sư phạm, về quá trình học tập.

8. Hãy bước vào lớp với nụ cười. Khi học trò chào, hãy nhìn vào mắt từng em để hiểu được tâm trạng cúa chúng, vui thì chia vui, buồn thì động viên.

9. Hãy luôn ghi nhớ: Học trò không phải là một chiếc bình cần đổ đầy kiến thức, các em là những ngọn đuốc cần được thắp lên.

10. Điểm kém ảnh hưởng không tốt đến việc hình thành nhân cách của học trò. Bạn hãy cố gắng chùng nào có thể để tránh cho các em điểm kém. Hãy tìm cách khác để khắc phục tình trạng này.

11. Mỗi bài giảng của bạn phải là một bước tiến, dù là rất nhỏ, về phía trước trong việc khám phá tri thức. Học sinh cần phải vượt qua những khó khăn trong việc tiếp thu kiến thức và bạn hãy tính toán sao cho mức độ của những khó khăn đó thật phù hợp.

12. Đừng tìm những con đường dễ dàng nhất trong việc giảng dạy. Như thế học trò sẽ lười suy nghĩ, bạn cần làm cho chúng thấy việc học là lao động thực sự. Điều quan trọng nhất là bạn phải luôn khích lệ, luôn ở bên chúng khi khó khăn.

13. Nếu phải cân nhắc giữa hai điểm số khi cho điểm học sinh thì bạn hãy chọn điểm cao hơn. Hãy chắp cho đứa trẻ đôi cánh, hãy tin ở em, cho em hy vọng.

14. Không cần che giấu tình cảm của mình với các em, nhưng cần tuyệt đối tránh sự ưu ái đặc biệt với một vài em nào đó. Hãy cố nhìn thấy những ưu điểm ẩn sâu trong mỗi em. Có thể chính các em cũng không biết mình có những ưu điểm đó. Bạn hãy giúp chúng nhận ra, phát triển chúng thêm.

15. Hãy nhớ rằng trên lớp học sinh cần phải cảm thấy hấp dẫn và thú vị. Chỉ có sự hấp dẫn mới làm các em tập trung chú ý được.

16. Khi tiếp xúc với phụ huynh học sinh, bận cần nhớ rằng đối với họ đứa con là quí giá nhất trên đời. Vì thế, bạn hãy hết sức tế nhị, tránh đừng để phụ huynh bị tổn thương.

17. Đừng sợ xin lỗi học trò nếu thấy mình sai.Xin lỗi chỉ làm tăng uy tín của bạn trong mắt các em mà thôi. Khi các em mắc lỗi, bạn cũng đừng nóng nảy quá.
18. Hãy cố gắng sống hết mình với các em. Vui cùng vui, buồn cùng buồn. Đùa nghịch và dạy dỗ. Hãy kiềm chế khi các em nói dối. Công bằng, kiên trì và trung thực là khẩu hiệu của bạn.

19. Đừng dạy học sinh quá tự tin - sau này chúng sẽ bị xa lánh; quá rụt rè- chúng sẽ bị coi thường; quá lắm lời- chúng sẽ không được ai tính đến; quá cứng nhắc- chúng sẽ bị khước từ.


20. Hãy kiềm chế, bình tĩnh, kiền trì và mềm mỏng.

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

1. Chuyện cổ tích ở xứ Bốn Tư
Hôm rồi về quê chơi vô tình được nghe câu chuyện cổ tích rất hay ở xứ Bốn Tư. Chuyện kể rằng có 1 sinh viên cao đẵng sư phạm tốt nghiệp loại khá. Ra trường, cô đến gõ cửa rất nhiều trường từ miền xuôi đến miền núi nhưng cánh cửa việc làm vẫn chưa có một câu thần chú. Cô bèn nhờ đến Aradin, Aradin nhờ vào cây Đèn thần nên cô được hợp đồng dạy học 1 năm. Dầu hết, đèn thần tắt cơ đồ của chị Dậu lại đeo bám lấy cô. Đồng nghiệp nơi cô dạy lại mách cho cô 1 nghề mới; Chiếc phao cứu sinh cuối cùng của cuộc đời cô được người ta rỉ tai cô "thôi vầy, chị đang học dỡ lớp đại học từ xa mà chị thì không có thời gian tập trung vả lại lớn tuổi rồi, chồng con đùm đề chị kg đi học được mà em thì còn trẻ, năng lực, chưa chồng, chân rảnh tay kg, em đi học giúp chị! Mới đầu còn phân vân: Học giúp?!!! - Chuyện này chị đã làm việc cụ thể rồi, em an tâm. Thế là cô khăn gói lên giảng đường HỌC GIÚP. Cô tốt nghiệp với tấm bằng loại khá với cái tên lạ hoắc nhưng thu nhập ít ỏi cũng đủ trang trải cho nhu cầu tối thiểu của cô. Tiếng lành rỉ tai xa thế là cô có được dăm ba cái hợp đồng HỌC GIÚP.

HỌC GIÚP câu chuyện thật li kì. Đây là nghề duy nhất chỉ có ở xứ Bốn Tư!!!!!!!

Mà cũng không hiểu tấm bằng loại khá với dấu son đỏ chói ấy có phải là ngọn nến lung linh thắp sáng cho trí tuệ xứ Bốn Tư?

Bùa mê, thuốc lú

Xưa nghe người lớn thường la (mắng) con: Mi bị bùa mê, thuốc lú rồi con ạ!
Bùa mê đơn giản chỉ là miếng bùa màu đỏ, thầy cúng làm phép để con nít khó nuôi đeo vào ít ốm đâu bệnh tật. Hay ít ra người lớn mê hoặc tin vào lá bùa ấy để con mình không bị quỷ thần quở mắng.

Thuốc lú? Chưa thấy bao giờ. Nhưng xem lại lịch sử văn minh của nhân loại, cách thời đại chúng ta hằng nghìn năm có một loại thuốc lú đã làm cho hằng triệu người trên trái đất tin rằng: Mặt trời xoay xung quang Trái đất, loại thuốc đó đã tồn tại hằng nghìn năm, cho đến gần đây người dân xứ Bốn Tư cũng còn tin rằng: Trời tròn đất vuông! ai nói ngược lại: Chém!

Trời ơi! Thuốc lú đương nhiên lại là một học thuyết: Học thuyết Trái đất đứng yên là trung tâm vũ trụ còn mặt trời thì xoay xung quanh trái đất. Loại thuốc ấy đã đưa rất nhiều nhà khoa học lên giàn hỏa thiêu.
Hỡi những người con của xứ Bốn Tư hãy tự rèn luyện và nâng tầm hiểu biết của mình vượt qua cái thuốc lú để ngẫng mặt trí tuệ hãnh diện cùng với thế giới văn minh, với bốn bễ năm châu rằng ta sở hữu hơn 24.300 tinh hoa của xứ sở. Mà đâu đó trong dân gian (đừng nghe nhen dân là gian) họ mắng con MÀY LÚ RỒI! by Minhphuong