Nguyễn Giúp
MN: Gần đây, mấy văn nghệ sĩ Đại Lộc có nhiều bài viết về quê hương: nào là "Vu Gia", " Đại Hồng", " Đại Lãnh"... rồi xúc cảm với “cây gòn”, “cây cầu”, “cây chuối nước” … lại xúc động cùng “mì Quảng”, “bún giò”, “bún thận”…
Nhà thơ Nguyễn Giúp thì khởi tứ về xứ Ái Nghĩa với bài mới :"Ville”. Bài
thơ có nhan đề lạ, mang theo thông tin ít người biết về tên gọi xa xưa của thị
trấn quê hương cùng những hình ảnh lãng đãng, ẩn khuất, khắc khoải, tạc vào
mênh mông kí ức thường thấy trong thơ Nguyễn Giúp: “Ville cạn nỗi buồn /
Ville dạt niềm vui / Khắc khoải chiến tranh cha tôi ngồi bấm đốt / Những
khoảng lặng đời người dày thưa?”
***
1
Về một cây cầu đi qua tuổi thơ
Sông đã tạc vào mênh mông tôi
kí ức
Đêm đêm thuyền chài gõ nhịp
Leo lắt ngọn đèn mẹ đã khảm vào
tôi bóng trăng câu liêm
Bống bang đêm tháng năm hanh
hao
Dằng dặc mặt người qua sông
Dằng dặc chợ trưa xơ xác
Nỗi buồn nghẹn đòng giêng hai
trở bấc
Thốc lòng rổ rá con cá chuồn tróc
vảy trầy vi
Người đi hôm trước hôm sau chiếc
lá vẫn còn khô rông rốc
Người đi hôm cầu gãy
Người về hôm cầu xong
Ville cạn nỗi buồn
Ville dạt niềm vui
Khắc
khoải chiến tranh cha tôi ngồi bấm đốt
Những
khoảng lặng đời người dày thưa?
2
Phạt
vào bờ nhát rựa
Bong
ra từng vỉa cỏ
Đắp
cao lên mùa màng
Lại
tháng mười đêm cứ dài ra thườn thượt
Lại
hiu hiu ngọn đèn soi vào mặt người hoảng loạn
Tiếng
súng và bóng tối chen nhau
Người
thân lật chết
Chuyện
kể hoang như truông
Rồi
những ngôi nhà liền kề mọc lên san sát
Quê
đã chạm vào tôi những mặt người hồn nhiên
Rồi những ngôi mộ dấy lên trên đồi
tha ma cũ
Hương khói bay hay mưa giăng
ngày đông chí?
Như thênh thang những linh hồn
từ cây cỏ đứng lên
Tôi lặng lẽ nghiêng vai…
3
Về một cây cầu đi qua đời người
Tôi lại thấy mình giàu hơn ngày
em lụa nõn
Đã tinh khôi mùa đầu
Đã mặn mòi mùa sau
Những hoa trái sút cùi nức thơm
lồng ngực mới
Lâng lâng trăng non vườn sau rụng
đầy
Vu Gia ngày nước lên nước xuống
Cầu như thiếu nữ vắt ngang sông
Khẽ níu đôi tà áo
Chắn cơn gió vô tình lửng bay
Khúc này sông cạn khúc kia sông
sâu
Sông cũng phong phanh như người
nằm nghe tiếng chuông nhà thờ đổ
Chiều thánh thót rơi
Rười rượi mắt buồn giáo xứ em ngợi
ca đức tin
Như tôi đã từng mê buổi sân đình
rợp mát
Tiếng chim sáo ri ri trên tầng cao
hoa gạo đỏ
Chót vót niềm thiên sứ
Em có cùng tôi phóng sinh nỗi
buồn?
4
Về một làng quê đi qua đời người
Ville bây giờ đã thành phố
chợ
Nơi đầu mối lao xao tiếng người
mua bán
Lầm lì những chiếc xe Hàn xe Nhựt
cũ thồ rau
Những ngôi nhà cao cao những
gian hàng dày dày
Răng rắc tiếng cửa khép ngày
thao thiết
Và tôi vẫn qua đây mỗi sớm
Rộn ràng những gân máu xanh xao
mà chân tình
Bên em dịu dàng
Bên em mắt ruộng
Tôi hít thật sâu niềm vui ngày
mới
Ngày mới níu tôi quay về với giấc
mơ hoa cỏ với mỗi điều kỳ diệu
Hoa gạo cháy trời
Tôi thừa hưởng một bìa làng mênh
mông và sâu thẳm
Trên tầng cao thiên sứ
bầy chim quần tụ
ri
ri…ri ri…
Tháng 7/ 2013
…………………………………
(*)
Thời Pháp thuộc, khu trung tâm thị trấn Ái Nghĩa - Đại Lộc, QN - có tên thường gọi
là Ville (Phố)
1 nhận xét:
khúc II cho Ville
KHÚC II CHO VILLE*
Thân tặng Nhà thơ Nguyễn Giúp
Với bài thơ Ville của anh
1.
Bông gòn bay trắng trời đồi ngủ
Mà gió chỉ thu thôi em
Tuổi học trò áo dài qua ngỏ
Đi đàng tre dọc lẫn tre ngang
Nhớ đò ngang lẫn lèo đò dọc
Tròng trành bờ trước níu bờ sau
Ngực cau đôi mắt sầu cố quận
Nhẩn nha đếm bạc cỏ và lau
Anh chết vài câu thơ đỏng đảnh
Anh mê đôi chớp rạch hoàng hôn
Anh ngủ Lam Phụng mưa núi dậy
Hòa An anh đợi một sao hôm
2.
Bông gòn bay trắng trên mái tóc
Mà anh lội ruộng gọi lia thia
Hái lá sen đùm mây tuổi rựng
Nấu nồi canh khế với mưa bay
Mời em ăn hạt chè đậu ngự
Ngắm sông hồ thơ phả sắn lùi
Bông gòn bay trắng mùa tóc rối
Em ngủ trên đồi sương ấm vai
Anh đi áo trận sờn trăng vá
Nhấp nhô một cánh buồm quê nhà
Hoa phượng đầu làng đỏ ngợp
Em còn đội nón hái dâu
3.
Ngắm em chảy Vu Gia thơm hương lúa
Sững sờ hoa nở ghềnh trê
Nhà san sát tóc phơi qua cửa
Má hồng nủng nịu tiếng chim mai
Uống cà phê River Side em nhé
Tối về giã gạo với ông bà
Mùi mít sây cá đồng đi chợ
Thoang thoảng đường non bên Giáo Tây
Bông gòn dệt áo thương mẹ
Nửa lòng hoa thị nửa cơm quê
4.
Bến Xưa dọi vầng trăng tháng Sáu
Sông Yên ngầu đục thương tóc em
Cúi đầu anh gặp một bờ dốc
Ngẩng đầu anh gặp một bờ cau
Chết
Anh gặp tri kỷ
Sống
Anh gặp cố nhân
Mà sao gọi em mãi
Em đi mãi
Đường gập ghềnh không Lucky em
Mà sao ngủ vẫn xoay hai phía
Bông gòn bay suốt đêm
Trắng một trời tóc phơi sương giá
Mà xa Đông Phước đôi mắt thơm.
Huỳnh Minh Tâm
GV trường THPT Huỳnh Ngọc Huệ Đại Lộc, Quảng Nam
ĐT 0510 3865898tamdailoc@gmail.comtamdailoc.vnweblogs.com
*Thời Pháp thuộc, khu trung tâm thị trấn Ái Nghĩa ( Đại Lộc, Quảng Nam) có tên thường gọi là Ville ( Theo Nguyễn Giúp)
Ở bài này có liên hệ một số tên gọi quán cà phê : River Side, Bến Xưa, Lucky), và một số tư liệu của bè bạn
Đăng nhận xét