Mộc Nhân – Lê Đức Thịnh
“Mùa xuân em đi chợ Hạ
Mua cá thu về chợ hãy còn đông
Ai nói với anh rằng em đã có chồng?
Bực mình em đổ cá xuống sông, em về”
Mua cá thu về chợ hãy còn đông
Ai nói với anh rằng em đã có chồng?
Bực mình em đổ cá xuống sông, em về”
Bài ca dao rất ngắn nhưng kể được một câu
chuyện có kịch tính, đầy rắc rối, rất thực tế và quan trọng đối với người con
gái.
Hai câu đầu nói đến việc cô gái đi chợ. Công
việc của cô được ghi bằng những từ: xuân, Hạ, thu, đông - ẩn chứa lối chơi chữ đồng âm quen thuộc trong ca dao.
Mùa xuân
là mùa của hội hè, vui chơi, trai gái tìm nhau; chợ Hạ vừa là danh từ riêng chỉ
tên một cái chợ cụ thể còn có nghĩa mùa hạ;
Yếu tố thu trong cá thu đồng âm với thu trong mùa thu; đông vừa là tính từ nói về chợ hãy còn đông người – cũng là mùa
đông. Cách chơi chữ đồng âm thật tài
tình, có đủ bốn mùa trong hai câu thơ diễn tả cô gái vừa tuổi đang yêu mà vẫn
tháo vát đảm đang, làm việc quanh năm suốt tháng.
Cô gái ấy có bạn trai đến chơi nhà
tìm hiểu, kết thân cho nên cô đã đi chợ mua cá thu về để đãi khách. Cô vội vàng
trở về nhà khi chợ còn đông. Nhưng cô chưa về đến nhà thì khách đã bỏ đi vì
nghe ai đó nói cô đã có chồng.
Có lẽ cô bắt gặp chàng trai trên đường về
nên chặn lại để hỏi cho ra lẽ:
“Ai nói với anh rằng em đã có chồng?”.
Câu hỏi cũng là lời trách sự hiểu nhầm của
chàng trai. Sự trách móc ở đây thể hiện tình cảm chân thành, mạnh mẽ. Cô yêu
chàng trai, vui mừng khi chàng đến chơi, chờ đợi nhã lời của chàng, nhưng chàng
đã thiếu suy xét mà nghe người khác dèm pha.
Lời hỏi và trách ở đây không phải để tìm ra
người dèm pha, nói sai về cô mà thực chất để khẳng định rằng “em chưa có chồng”, rằng em có thể kết
bạn với anh. Lời nói của cô thật khéo, cô đã bày tỏ tình cảm của mình một cách
ý nhị mà sâu sắc.
Lời chất vấn mà không nhận được câu trả lời từ
chàng trai nên cô đã có thái độ bực mình
và hành động đổ cá xuống sông em về. “Đổ cá” được sử dụng như kiểu chơi chữ nói lái thành “đá cổ”, thể hiện kịch tính câu chuyện
lên đến cao trào.
Cái hay của bài ca dao nằm ở hai câu thơ
cuối: câu hỏi của cô thẳng thắn; giọng điệu phẫn nộ mà thành thực; hành động
mạnh mẽ thể hiện tính cách hồn nhiên, chân thực và bộc trực.
Cả bài chỉ có lời của cô gái, còn chàng trai
tuy không thể hiện ngôn ngữ nhưng cũng là người có cá tính: nghe nói người con
gái mình đang nhắm nhía có nơi chốn rồi thì đùng đùng bỏ về mà không một lời từ
biệt. Có lẽ chàng vừa giận vừa hụt hẫng khi nghe nói như vậy nên mới có thái độ
và hành động bỏ ra về.
Khi nghe cô gái hỏi trách mình chàng cũng
chẳng nói được gì vì biết mình đã sai. Cả hai đều hồn nhiên, bộc trực và họ đều
đang yêu mãnh liệt đắm say.
Cô gái đảm đang tháo vát trong công việc,
tình cảm chân thành, cách thể hiện thì mạnh mẽ mà sâu kín. Cô đặt chàng vào một
thách thức, buộc chàng phải có thái độ dứt khoát. Có lẽ ngọn lửa của tình yêu
sẽ làm tan biến những hiểu lầm do những lời dèm pha gây ra.
Sức hấp dẫn của bài ca không chỉ ở cái tình
mà còn ở cả ngôn từ dân gian.
Bốn câu ca dao giản dị, vần điệu nhẹ nhàng,
không ẩn ngữ cầu kì, chơi chữ thật khéo. Điều thú vị là mọi cung bậc tình cảm
của tình yêu đôi lứa: yêu thương, hờn dỗi … được diễn tả bằng những câu ca ngắn
gọn và thâm thuý. Đặc biệt là người nữ được bình đẳng trong việc bày tỏ tình
cảm, thoát khỏi sự ràng buộc nghiêm ngặt của lễ giáo phong kiến.
Bài ca dao tuy không có
đoạn kết nhưng chúng ta hiểu được cái kết “có hậu” – sau cơn mưa trời lại sáng – tình yêu của đôi nam nữ sau những giận
dỗi do hiểu lầm sẽ có cái kết tốt đẹp chăng ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét