8/2/15

580. KHÚC CA QUÊ HƯƠNG

Huỳnh Minh Tâm
LTS: Sau gần một năm phát động, cuộc thi thơ “Văn nghệ Hải Phòng” vừa kết thúc. Giữa hàng chục ngàn bài thơ dự thi gởi đến BTC thì đọc, thẩm định, xếp giải là một công việc nhọc nhằn; vậy nên ranh giới giữa các bài đạt giải – hoặc một số bài qua vòng sơ khảo nhưng không có giải - thật khó phân định rạch ròi. Tuy nhiên trong một cuộc chơi, chúng ta tôn trọng ban TC , ban GK… Dù được mọi người đánh giá cao, ứng viên của giải nhất nhưng nhà thơ Huỳnh Minh Tâm – Đại Lộc, Quảng Nam đành chấp nhận giải IV với bài thơ “Khúc ca quê hương”. Anh em văn nghệ Đại Lộc xin chúc mừng Huỳnh Minh Tâm; chúc bạn có sức để viết sung hơn. 
MN đăng lại bài thơ cùng một số hình ảnh bạn văn nghệ Đại Lộc gặp gỡ chúc mừng HMT.





1.
Những Bàn Cờ, núi Chúa đã cho ông bà tôi lội nát tươm đôi chân tìm trầm
Giờ nằm yên nghỉ
Đầu gối núi
Mải nghe tiếng rừng cây ru khát vọng
Về hạnh phúc và đau khổ
Những Đại Hồng, Đại Phong, Đại Thắng đã cho cha mẹ tôi sinh nở giấc mơ
đánh giặc và hòa bình
Giờ nằm yên nghỉ
Đầu gối núi
Mải nghe tiếng đạn bom ì ầm
Và tiếng cày lật đất tháng Ba, con dế gáy vang đầu ngõ
Những Thu Bồn, Vu Gia, Sông Bung, Sông Cái đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi những ngày xa quê, đất khách một bầu
nhiệt huyết quê hương rơm rạ mênh mang cánh đồng phù sa mật ngọt
Khi tôi chết
Đầu gối núi
Nghe tiếng rừng cây ru
Những con trai con gái
Sinh nở giấc mơ mùa màng tần ô, rau cải, rau húng, rau lang, cà, dưa xanh biếc
Cuộc sống giản dị như nhát cuốc bập vào đất
Thơ ca giản dị như hơi thở
Nhảy múa giản dị như những nhánh cây
2.
Tôi nhận ra
Quê hương tặng tôi một người bạn
Khi tôi gãy cánh tay
Và tặng tôi một người tình
Khi tôi buồn đau thất vọng
Đặt quê hương trên bàn tay
Quê hương nở một bông hoa
Đặt quê hương trong ký ức
Quê hương thành bài ca
Quê hương tung tăng đàn cá bống hoa rừng thơm mí mắt
Mẹ tôi qua vườn cà hái trái cà non cho tôi chấm muối
Mẹ đã hóa trăng
Những đốm sao là những quả cà non nõn
Tôi nhìn đêm đêm
Mưa một trời trong ngực
3.
Thực ra mãnh liệt hơn những gì tôi nghĩ ngợi
Tiếng nói những người thân yêu bền bỉ trên từng cột số
Một mái ấm gia đình
Đã gieo bao hạt giống tình yêu
Một hiên nhà những cơn mưa đêm
Đôi bàn tay vợ hiền chong đèn như hai cây dừa nước
Lời cầu nguyện thầm thì đêm đêm
Bên ô cửa nghe chùm quả rụng
Thực ra mãnh liệt hơn những gì tôi nghĩ ngợi
Từng đánh thức tôi lâu lắm rồi
Như những câu chuyện cổ tích đầu đời hoa dại li ti
Tiếng gió rì rào tiếng thở trâu bò đêm đông
Một tình yêu bên trời mắc võng.

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Chúc mừng thầy Tâm
(Vu giang)