Mộc Nhân
Bất chợt
trước mắt tôi
là màu xám
bi thương tràn máu biển
những oan
hồn lặng câm im tiếng
và vòm
trời không mở ra.
Bất chợt
trước mắt tôi
những mũi thuyền chơ vơ
ngóng ngày gió lộng
bàn tay nhặt
áo cơm vỡ mùa trống rỗng
không tìm
đâu một câu trả lời.
Bất chợt
trước mắt tôi
lòng người
đen như bầu trời đêm vắng sao
ảo mộng
bùng lên trong cuồng nộ thét gào
giấc mơ biển lặng đã tả tơi dù chưa một lần cất cánh.
Bất chợt
trước mắt tôi
gã mê ngủ sắp dựng lên một câu chuyện cổ tích
mặc cho tiếng sóng
vỗ bến bờ bi kịch
trong ác mộng
oan khiên của cá và người.
Bất chợt
trước mắt tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét