14/8/14

473. MỸ NHÂN KẾ VÀ NỮ NHÂN KẾ

                      Nguyễn Tấn Ái

I.Mỹ nhân kế:
Trong mười ba thiên của Binh pháp Tôn Tử viết năm 512 thời Xuân Thu thì kế 31 là “Mỹ nhân kế”: Dùng sắc đẹp đánh bại ý chí đối phương làm đối thủ từ cường chuyển nhược từ đó ta chuyển sang công thế.

          Đối tượng của kế mỹ nhân thường là các bậc đế vương. Địch thủ khi yếu thế thường dụng sách kế này. Tại sao? Đứng đầu thiên hạ muốn gì có nấy, chỉ có sắc đẹp thì không phải chỉ muốn là có được. Cái đẹp như kỳ hoa, trăm năm dễ chỉ một lần, làm sao mà không trân quý? Song lợi hại của mỹ nhân kế không chỉ ở bản thân nhan sắc mà là ở chính chủ nhân nhan sắc. Cái đẹp vô hồn thì làm sao dụng nổi kế mỹ nhân?  Lại đối tượng không phải là bậc quý nhân có lòng thương hoa tiếc ngọc thì kế sách này cũng không thành. Nên chủ nhân phải là hạng tài trên mọi người đủ để làm đấng quân vương xiêu đổ. Điêu Thuyền, Tây Thi có đẹp được dường tranh Tố nữ? Vậy mà có ai đâu hồ đồ ôm tranh mà ngủ? Mà sao Lã Bố, Phù Sai đổ quán xiêu thành? Mà đế vương một đời lụn bại? Phù Sai mất nước Ngô mà cuối cùng đã chinh phục được Tây Thi, Phạm Lãi diệt Ngô mà chỉ nhận lại thân xác vô hồn của người đẹp. Lã Bố một đời mắc cạn bởi Điêu Thuyền song nàng cũng đã bỏ mình cùng trang dõng tướng cũng là đền đáp. Tây Thi với Điêu Thuyền đâu chỉ có nhan sắc trời ban mà còn là những tâm hồn biết cháy hết mình cho một cuộc tình. Phù Sai cùng Lã Bố đáng tiếc cho một quyền lực mà cũng đáng sống với một đời nam nhi!
Dụng kế mỹ nhân khó là cái đẹp thường vô hồn nên khó quyến dụ được mấy ai. Vậy nên lịch sử phương đông thiên bách chiến trận mà kế mỹ nhân chỉ vài trong muôn một.
          Phạm Lãi vì thù cha nên dấy binh dẹp nước Việt bắt Việt Vương Câu Tiễn về làm nô lệ quét chuồng ngựa đổ bô vệ sinh nhục nhã trăm đường. Đại thần Văn Chủng nuôi lòng phục quốc dâng bảy kế độc, trong đó có mỹ nhân kế. Chịu kế mỹ nhân Phạm Lãi dâng người yêu là Tây Thi làm quà tặng Ngô Vương. Phù Sai bị Tây Thi chinh phục đến nguôi thù hận thả Câu Tiễn về nước. Về sau Câu Tiễn dấy binh trả thù. Phù Sai chết trong tay người đẹp. Tây Thi trở về với Phạm Lãi bằng cái xác không hồn. Cuộc can qua đã đốt rụi lòng trần trong chiến tướng Phạm Lãi hay thất bại trong tình trường đã mở mắt người quân tử thấy hết những phù du được mất? Phạm Lãi trốn đời chu du sông hồ từ đó.
Nhà Hán mạt vận để Đổng Trác nắm binh quyền tác oai tác phúc. Tư Đồ Vương Doãn dụng kế mỹ nhân đem dâng con gái nuôi Điêu Thuyền làm cha con Đổng Trác và Lã Bố bất hòa. Lã Bố vì Điêu Thuyền mà đâm chết Đổng Trác, nạn quyền thần được yên. Điêu Thuyền ngưỡng mộ phong thái dõng tướng lụy tình của Bố nên quy thuận một thân chịu long đong theo Bố từ kinh đô đến Từ Châu, từ Từ Châu đến Hứa Xương. Sau Bố bị Tào Tháo bắt ở lầu Bạch Môn, Điều Thuyền mất tích.
Mỹ nhân kế của người Ai Cập cũng không kém phần nổi tiếng với tên tuổi Cleopatra. Bà nhờ vào nhan sắc và sự thông minh đã chinh phục được cả hoàng đế Ceda và vương thần Antonius. Cả hai đều hết lòng yêu bà nhờ vào đó mà vương quyền của bà ở Vương quốc Ai Cập vững như bàn thạch. Tiếc là hoàng đế Augustus lại không là hoàng đế đa tình nên cuộc đời bà kết thúc trong bi kịch.  
Thái độ của người đời đối với những mỹ nhân kể trên thống nhất ở lòng kính trọng mến yêu. Họ là nhan sắc, nhưng trên cả nhan sắc họ là một trí tuệ, một tâm hồn, một nhân cách hơn hẳn một thời. Chỉ tiếc trong mấy mươi thế kỷ con người có mấy ai có được diễm phúc là đấng quân vương để hội ngộ cùng giai nhân.
II. Nữ nhân kế:
          Sự trùng phùng của cái đẹp và quân vương như đã thấy là rất đổi hiếm hoi, mà lòng sân si của người đời thì vô tận. Nữ nhân kế ra đời như một thoái hóa của kế mỹ nhân, và sự xung sát của nó đã kém phần cao đẹp lại nhiều trăng hoa phù du. Nếu mỹ nhân kế thành tựu trên cơ sở cái đẹp tâm hồn được đẩy lên thái quá thì nữ nhân kế chỉ thuần là bán mua nhan sắc. Mỹ nhân kế gợi tình yêu thì nữ nhân kế chỉ thuần khai thác tình dục bản năng.
          Thủy tổ nữ nhân kế có thể là gã con buôn Lã Bất Vi.  Bằng cơ mẫn của con nhà buôn, Lã thấy buôn vàng ngọc thì lãi bách vạn là cùng, còn buôn vua thì lãi không thể tính được. Nhân Tử Sở còn long đong làm con tin ở Triệu, Vi đem vàng bạc giúp đỡ cầu thân, rồi dâng người thiếp yêu là Triệu Cơ cho Tử Sở. Tử Sở vốn đang cù bất cù bơ bỗng có nơi nương tựa, lại được cái nhan sắc để vày vò cho thỏa lòng dục, thật đúng ngủ mơ. Sau Tử Sở về Tần, lên ngôi vua là Tần Trang Tương Vương. Triệu Cơ sinh ra Tần vương Chính. Bất Vi làm thừa tướng vẫn ra vào cung ăn trái cấm cùng Triệu thiếp.
          Nền văn hóa Việt tra soát trước sau lại không có lấy một kế mỹ nhân đúng nghĩa, câu chuyện nàng Huyền Trân đem thân đổi hai châu Ô, Lý cũng chỉ đáng tầm nữ nhân kế mà thôi. Tiếc thay Chế Mân không có phúc ngửi cái đẹp lâu dài hay say sưa quá độ mà tẩu hỏa nhập ma. Huyền Trân suýt bị đem thiêu sống. Sau Trần Khắc Chung cứu thoát, hai người lênh đênh trển biển hơn một năm trời mới về được Đại Việt. Một năm trời và bao nhiêu nghi vấn!!!
          Thời hiện đại mỹ nhân kế hoàn toàn bị diệt vong. Lẽ thứ nhất vì cái đẹp bị công nghệ hiện đại can thiệp nên không còn sức hấp dẫn hồn nhiên của tự nhiên, lại các cuộc thi hoa hậu dày đặc đã lôi bằng hết cái nhan sắc và cận nhan sắc lên sàn đấu giá nên sự hiếm hoi cũng không còn, không luôn cả sức nặng mỹ nhân. Lẽ sau nữa là các đấng quân vương đúng nghĩa cũng từ lâu tuyệt chủng, đại gia lên ngôi thì việc mua bán sử dụng nhan sắc như Lã Bất Vi trở thành thông dụng. Tình yêu bị cưỡng bức giữa hai làn da là cơ hội cho tình dục lên ngôi. Câu chuyện đại gia cho ca sĩ vào sở thú hay người mẫu đốt túi thương nhân là đầu đề cho những tiếu đàm ở các quán nhậu, quán cà phê. Các cuộc giao lưu mang tầm cỡ xã phường trở lên dứt khoát không thể thiếu chân dài váy ngắn. Nữ nhân ngày nay thật biết khai thác hứng thú đối tác bằng lời nói gợi tình, bằng đụng chạm tinh quái, bằng ca-ro-ke miễn phí… Các đại gia cũng sẵn lòng rơi tự do vào kế nữ nhân như một cung cầu hợp lẽ.
          Thời buổi các trường đại học mở khoa ma-két-tin, các đài truyền hình nổ lực chuyên đề quảng cáo thì nữ nhân kế lên ngôi là tất yếu. Sẽ không là đề tài nghị luận giá như người đời không nhầm lẫn giữa kế mỹ nhân và kế nữ nhân. Đọc những câu chuyện mỹ nhân xưa mà lòng tiếc nuối ngưỡng mộ. Thực mục sở thị các nữ nhân nay thi hành nhục kế lòng dấy lên bao nhiêu hổ nhục mà thôi. Vậy mà các nữ nhân lại hiu hiu tự đắc y hệt như mình đáng tầm mỹ nhân vậy!?
                                                           Mùa hạ 2014

                                                          

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Nặng ký đây. Thích

Nặc danh nói...

Bài viết rất chất thầy ạ