Mộc Nhân
phố buổi sớm
mặt trời đang mọc ở phía trước
chậm rãi, thong dong
chẳng việc gì phải lo lắng về sự
hoàn hảo
chỉ cần chắc chắn rằng
chúng ta có vài đồng để trả ly cà
phê sáng bên góc phố.
Con đường buổi sớm
gió đồng hành cùng tóc em ngúng nguẩy
việc gì phải lo lắng về sự hoàn hảo
tôi cũng nhẩn nha như mặt trời
trong túi còn mẩu giấy vụn
có thể ghi chép vài câu thơ ngẫu hứng
vài ý tưởng thoáng qua
vài con số chợt đến
vài tên người bỗng nhớ
và vứt đi đâu đó
dường như tôi bị cuốn hút
một cánh hoa giấy rơi trên mặt bàn
một mầm cỏ trong chậu hoa bấu víu
vài giọt mưa đêm sót lại
nhành
bằng lăng xòe hoa tím nhạt khiêm nhường
khi
ánh sáng ban mai hong ngày bình yên
việc gì phải lo lắng về sự hoàn hảo
thức uống đầu tiên của đời người
từ bầu ngực mẹ
thức uống đầu tiên của ngày từ
khởi nguồn sông suối
thức uống đầu tiên của tình yêu
từ môi em
đôi khi chẳng ai biết nguồn gốc
của sữa, nước, rượu, mật
những thứ dường như là hiển
nhiên
chỉ có môi em là vấn vương và
cơn cớ
bao nhiêu lần tôi tỉnh dậy trên chiếc
giường quen thuộc
nhận ra khởi đầu nhân loại là thời
kỳ đồ đá
khởi đầu nhân sinh là suy niệm
khởi đầu tình yêu là điều mơ hồ
thơm nồng dần như lên men
và tan biến như một lần giải rượu
việc gì phải lo lắng về sự hoàn hảo
mọi thứ sẽ trôi qua
một kỷ nguyên đã hết hạn
chỉ còn tình yêu và suy niệm
dù đôi khi phải học cách tự
xóa mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét