1/11/17

1.014. TANGLED UP IN BLUE


Ca khúc “Tangled Up In Blue” của Bob Dylan xuất hiện trong album “Blood on the Tracks” (1975). Khi được phát hành dưới dạng đĩa đơn, nó được xếp vị trí 31 trên bảng xếp hạng 100 của Billboard. Tạp chí âm nhạc Mỹ “Rolling Stone” cũng bình chọn bài hát ở vị thứ 68 trong danh sách “500 bài hát vĩ đại nhất mọi thời đại”.
Giai đoạn này Bob Dylan làm quen với phong cách hội họa lập thể. Vì thế, “Tangled Up In Blue” là một minh chứng cho thấy nỗ lực sáng tác ca khúc mang phong cách khác lạ, “đa chiều kích” của Bob Dylan. Với 7 đoạn thơ – nhạc khá dài, bài hát là sự dồn nén thời gian để kể cho khán giả về một câu chuyện tình, một đời người qua âm nhạc.

TANGLED UP IN BLUE – Bob Dylan
      Rối bời trong nỗi buồn – bản dịch: Mộc Nhân Lê Đức Thịnh
1.
Bình minh đang lên
Tôi còn nấn ná
Phải chi em đổi thay tất cả.

Nếu tóc em vẫn nhuộm đỏ
Những người thân của em nói rằng chúng ta sống cùng nhau
Chắc chắn sẽ gian nan.

Người ta chẳng bao giờ thích Mẹ trang phục hàng nội
Còn sổ tiết kiệm của ba thì ít ỏi
Và tôi đành đứng bên đường
Mưa rơi trên đôi giày
Ngoảnh đầu về biển Đông
Chúa biết rằng tôi đã trả xong một vài khoản nợ
Rối bời trong nỗi buồn.

2.
Em đã kết hôn khi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau
Chẳng bao lâu sau lại ly dị
Tôi đã giúp em thoát khỏi ràng buộc, tôi đoán vậy
Nhưng tôi chẳng có ảnh hưởng chi nhiều.

Chúng tôi lái xe đến nơi thật xa có thể
Đi khỏi phía Tây
Chia tay vào một đêm buồn
Cả hai đều đồng ý điều đó là tốt nhất
em quay lại nhìn tôi khi tôi đi khỏi
Tôi nghe em nói
"ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại nhau trên con phố này"
Rối bời trong nỗi buồn

3.
Tôi đã có một công việc ở vùng rừng rộng lớn phía bắc
Làm một đầu bếp có trách nhiệm
nhưng tôi chưa bao giờ thích thú
Và một ngày tôi bị đuổi việc
Vì vậy, tôi lang bạt tới New Orleans
Nơi đó tôi được thuê
làm việc ngắn hạn trên một tàu cá
bên ngoài Delacroix.

Nhưng rồi trong khi tôi cô đơn
Mọi thứ trôi vào quên lãng
Tôi nhìn thấy rất nhiều phụ nữ
Nhưng em chẳng bao giờ thoát khỏi tâm trí của tôi
Và cứ thế
Rối bời trong nỗi buồn

4.
Em đang làm việc ở một nơi không mấy triển vọng
Và tôi nghỉ tay để uống bia
Tôi nhìn chăm chăm vào khuôn mặt của em
Trong ánh đèn sân khấu sáng trưng
và khi đám đông tản dần
Tôi định làm gì đó
Em đang đứng sau lưng tôi
Nói với tôi rằng: "Em không biết tên anh?"
Tôi thì thào trong nhịp thở
Em nhìn những vết nhăn trên mặt tôi
Tôi cảm thấy hơi khó chịu
Rồi em khom xuống buộc dây buộc giày giúp tôi
Rối bời trong nỗi buồn

5.
Em bật bếp và đưa cho tôi một ống điếu
Rồi nói "Em nghĩ là anh sẽ chẳng bao giờ nói lời chào"
"Anh trông giống như kiểu người im lặng"
Rồi em mở một tập thơ của một nhà thơ Ý
Viết từ thế kỷ thứ mười ba
Và cho tôi xem.

Và mỗi bài thơ đều viết chân thực
Bừng cháy như lò than
Tuôn trào trên mỗi trang thơ
Tựa như từ trong linh hồn tôi viết cho em
Rối bời trong nỗi buồn

6.
Tôi đã sống cùng mọi người trên phố Montague
Trong tầng hầm dưới thang gác
Có âm nhạc trong quán cà phê đêm
Và bừng bừng khí thế cách mạng.

Sau đó, anh ta bắt đầu ngược đãi nô lệ
Và mọi thứ lụi tàn dần
em phải bán mọi thứ từng là của mình
Và thu mình lại cuối cùng thì đổ vỡ
Tôi tuyệt vọng
Điều duy nhất tôi hiểu ra là
phải luôn giữ cánh chim bay trên tầng cao
Rối bời trong nỗi buồn

7.
Vì vậy, bây giờ tôi đang quay lại
Bằng mọi cách tôi phải gặp được em
Tất cả những người mà chúng ta biết
Lúc này họ là kẻ hoang tưởng
Kẻ thì nghĩ mình là nhà toán học
Kẻ khác nghĩ mình là vợ của gã thợ mộc
Không biết làm cách nào để bắt đầu.

Tôi không biết họ làm gì trong cuộc sống
Nhưng tôi, tôi vẫn đang tiếp bước
cho một chặng mới.

Chúng tôi luôn cảm thấy nhiều điều giống nhau
Chỉ có điều nhận ra nó từ một góc nhìn khác
Rối bời trong nỗi buồn.
                           --------------------------
      * Dịch từ nguyên bản tiếng Anh “Tangled Up In Blue”
             của Bob Dylan theo nguồn trang bobdylan.com


TANGLED UP IN BLUE

1.
Early one mornin’ the sun was shinin’
I was layin’ in bed
Wond’rin’ if she’d changed at all.

If her hair was still red
Her folks they said our lives together
Sure was gonna be rough.

They never did like Mama’s homemade dress
Papa’s bankbook wasn’t big enough
And I was standin’ on the side of the road
Rain fallin’ on my shoes
Heading out for the East Coast
Lord knows I’ve paid some dues gettin’ through
Tangled up in blue.

2.
She was married when we first met
Soon to be divorced
I helped her out of a jam, I guess
But I used a little too much force.

We drove that car as far as we could
Abandoned it out West
Split up on a dark sad night
Both agreeing it was best
She turned around to look at me as I was walkin’ away
I heard her say over my shoulder
“We’ll meet again someday on the avenue”
Tangled up in blue

3.
I had a job in the great north woods
Working as a cook for a spell
But I never did like it all that much
And one day the ax just fell
So I drifted down to New Orleans
Where I happened to be employed
Workin’ for a while on a fishin’ boat
Right outside of Delacroix.

But all the while I was alone
The past was close behind
I seen a lot of women
But she never escaped my mind
and I just grew
Tangled up in blue

4.
She was workin’ in a topless place
And I stopped in for a beer
I just kept lookin’ at the side of her face
In the spotlight so clear
And later on as the crowd thinned out
I’s just about to do
She was standing there in back of my chair
Said to me, “Don’t I know your name?”
I muttered somethin’ underneath my breath
She studied the lines on my face
I must admit I felt a little uneasy
When she bent down to tie the laces of my shoe
Tangled up in blue

5.
She lit a burner on the stove and offered me a pipe
“I thought you’d never say hello,” she said
“You look like the silent type”
Then she opened up a book of poems
and handed it to me
Written by an Italian poet from the thirteenth century.

And every one of them words rang true
And glowed like burnin’ coal
Pourin’ off of every page
Like it was written in my soul from me to you
Tangled up in blue

6.
I lived with them on Montague Street
In a basement down the stairs
There was music in the cafés at night
And revolution in the air.

Then he started into dealing with slaves
And something inside of him died
She had to sell everything she owned
And froze up inside when finally the bottom fell out
I became withdrawn
The only thing I knew how to do
Was to keep on keepin’ on like a bird that flew
Tangled up in blue

7.
So now I’m goin’ back again
I got to get to her somehow
All the people we used to know
They’re an illusion to me now
Some are mathematicians
Some are carpenters’ wives
Don’t know how it all got started.

I don’t know what they’re doin’ with their lives
But me, I’m still on the road
Headin’ for another joint.

We always did feel the same
We just saw it from a different point of view
Tangled up in blue.

Không có nhận xét nào: