Mộc Nhân
thi thoảng viết dăm câu
bằng trắc
thấy cõi đời vần nhịp cong
vênh
thấy ấm lạnh buồn tênh màu cổ
tích
gượng nụ cười u tịch trầm
kha.
cánh đồng thành mùa
bằng mồ hôi nước mắt
mẹ cha nhặt mót dăm hạt rớt rơi
nuôi con thành kẻ ăn vay
con chữ
khất thực cõi đời trong những câu thơ.
bờ bãi bơ phờ oan
hồn thủy quái
khô giọt mồ hồi mặn muối
tanh tôm
ta khập khiễng qua từng
nỗng cát
thấy dã tràng trốn vào hun hút hố nghĩa trang.
giữa đất trời mênh mông ngồi bên chung
rượu cạn
hắt vào khuya khi thi tứ bay
lên
viết những câu thơ nát nhàu đuối
sức
còi tàu khơi xa còn nấn ná
sóng gập ghềnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét