Mộc Nhân
- Hai bài thơ sau đây có “học tập” cách cấu tứ - tạo hình ảnh – ngôn ngữ -
bố cục của nhau không ?
* Bài “Bóng dừa” là bài thơ dự thi năm 2012 trên trang vanthoviet.com có mã số dự thi 106 (chưa công bố tên tác giả)
* Bài “Giấc mơ trên đỉnh núi” là bài thơ dự thi "Thơ ca và nguồn cội năm 2011" của nhà thơ Huỳnh Minh Tâm – Quảng Nam .
(Để tiện cho việc nhận định, tôi đưa hai bài thơ vào bảng đối sánh
- mỗi ô tương ứng với một khổ thơ trong nguyên bản)
(Để tiện cho việc nhận định, tôi đưa hai bài thơ vào bảng đối sánh
- mỗi ô tương ứng với một khổ thơ trong nguyên bản)
Bài “Bóng dừa”
|
Bài “Giấc mơ trên đỉnh núi”
|
nhà tôi mọc trên nhánh vườn hoa nắng/
gióng gánh đời người đi về mẹ tôi đòn gánh cong lưng áo cong/
tôi bỏ quên góc vườn lũ cú mèo đêm đêm hú gió/
thèm trái me tây chia đôi khoảnh sân vuông đầu ngõ thúc thít tiếng
chim non/
|
nhà ngoại tôi trên đỉnh núi sương bay/
sương lạnh đời người ngoại tôi đi về áo bạc tóc bạc/
tôi ngủ ở góc nhà với lũ chuột đêm đêm thút thít/
mơ những quả xoài xanh non lăn tròn đầu dốc viên bi/
|
gió chạp gánh về những vụ chướng thơm ngọt rơm đồng/
chụm đầu bát canh cua ngọt đôi bàn tay dãi dầu chai sạm/
ngước mặt một vườn dừa xiêm quay lưng đụng một vườn dừa xiêm khác/
tôi ăn cơm dừa xiêm uống nước
dừa xiêm ngủ dưới bóng dừa xiêm/
|
nắng mùa xuân trôi về trôi về những chòm mây trắng thơm hoa rừng/
gối đầu thơm đôi bàn tay tảo tần gầy guộc/
qua một đồi sim vấp một đồi sim khác/
tôi ăn mấy mùa sim tôi ngủ mấy mùa sim/
|
mẹ dắt tôi lội qua giấc mơ mấy mùa cỏ xước/
nối hồn tôi những con diều trắng đồng phục cánh cò cặp nắng quê nhà/
mẹ nhịp võng dong đưa lời ru buồn trời chiều lả rơi mây trắng/
góc vườn khô xào xạc khói tháng ba/
|
ngoại tắm gội tôi bằng con suối trắng/
đính áo tôi những cánh phong lan trắng nõn gòn bông mận nhánh quê nhà/
ngoại ru tôi những câu ca dao buồn dưới vòm trời sao lung linh ánh
bạc/
con đường quanh co sao chẳng màu lang trắng tháng ba/
|
tôi dốc ngược hành trình thênh thang đại lộ danh vọng cuộc đời/
mê muội những chuyến thơ ca không màng vé khứ hồi/
bỏ sau lưng bóng dừa đã lão/
trái điếc rụng mấy mùa/
|
tôi mải đứng mải đi con đường khúc khúc hão huyền thi ca và danh vọng/
sau những ngày bóng ngoại hoa bay/
trên đỉnh núi cao cây xanh rợp trời cờ lau chấp chới/
một tiếng chim vọng khúc kinh cầu/
|
bóng dừa của mẹ ở đâu gió chạp gánh về tiếng chim nhánh vườn hoa nắng/
ngôi nhà của mẹ ở đâu đêm thu gió hú/
trái dừa điếc nỗi buồn vô trú/
dừa nhịp võng đong đưa dừa ru buồn dừa dựng ngôi nhà mẹ tôi chạm khắc
hoàng hôn./
|
ngọn đèn của ngoại ở đâu dầu cạn mùa đông không chăn ấm không ánh
mắt dịu hiền./
ngôi nhà của ngoại ở đâu giọt thời gian rơi tuổi ấu thơ thuyền neo
chân cầu ngủ tạm/
tôi ngồi dưới vòm khuya viết bài thơ trên đỉnh núi/
núi chắn ngang trời núi như hoa bay núi dựng ngôi nhà ngoại tôi kí ức
kì hồ/
|