Lyrics:
Out in the shiny night
The rain was softly falling
Tracks that ran down the boulevard
Had all been washed away
Out of the silver light
The past came softly calling and I remember
the times we spent inside the sad café
Oh it seemed like a holy place
Protected by amazing grace
We would sing right out loud the things we
could not say
We thought we could change this world
With words like love and freedom
We were part of the lonely crowd
Inside the sad café
Oh... expecting to fly
We would meet on that beautiful shore
In the sweet by and by
Some of their dreams came true
Some just passed away
Some of them stayed behind
Inside the sad café
The clouds rolled in and hid that shore
Now that glory train it don't stop here no
more
Now I look at the years gone by
And wonder at the powers that be
I don't know why fortune smiles on some
And lets the rest go free
Maybe the time has drawn faces I recall
But things in this life change very slowly
If they ever change at all
No use in asking why just turned out that way
So meet me at midnight baby
Inside the sad café
Why don't you meet me at midnight baby?
Inside the sad cafe
QUÁN CAFÉ BUỒN
Ngoài trời rực ánh đêm
Mưa rơi nhẹ thành vệt tràn trên đại lộ
Cuốn trôi mọi thứ
Nhòe ánh đèn sáng bạc
Quá khứ khẽ gọi và tôi nhớ lại thời
gian
Chúng ta đã trải qua bên trong quán cà
phê buồn
Ồ, dường như nó giống một nơi linh
thiêng
Được bảo vệ bởi ân sủng khác thường
Chúng tôi hát vang về những điều không
thể nói
Chúng tôi nghĩ rằng có thể thay đổi thế
giới này
Với những từ như tình yêu và tự do
Chúng tôi là một phần của đám đông cô
đơn
Bên trong quán cà phê buồn
Oh ... Chúng tôi muốn bay lên
Rồi gặp mặt trên bờ biển xinh đẹp
Bên nhau hạnh phúc
Vài giấc mơ đã thành hiện thực
Vài giấc mơ trôi qua
Vài giấc mơ còn ở lại
Bên trong quán cà phê buồn
Những đám mây tụ lại che mất bãi bờ
Bây giờ chuyến tàu kiêu hãnh đó không cập bến
này nữa
Tôi nhìn lại những tháng năm
qua
Và tự hỏi năng lực nào đã tồn tại
Tôi không biết tại sao vận may có khi lại
mỉm cười
Và hãy để điều còn lại trôi đi thoải mái
Có lẽ thời gian đã vẽ nên những khuôn mặt
tôi hồi tưởng
Nhưng nhiều thứ trong cuộc sống này
thay đổi rất chậm
Nếu chúng chưa bao giờ thay đổi
Không có ích gì khi hỏi tại sao lại chỉ
xoay chuyển như vậy
Vì vậy, hãy gặp tôi vào nửa đêm em yêu
à
Bên trong quán cà phê buồn
Cớ gì em lại không gặp tôi lúc nửa đêm?
Bên trong quán cà phê buồn.
* Bài liên quan: CÀ PHÊ NHÉ - tản văn của Mộc
* Mộc Nhân chú thích và chuyển ngữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét