Làng Chùa (xã Sơn Công, huyện ứng Hòa, Hà
Tây) là một làng quê Bắc bộ giống như bao làng quê khác nhưng điều đặc biệt ở
đây là thơ ca đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống của dân
làng.
Dân làng Chùa không chỉ làm nhiều thơ, nơi
sinh ra nhiều nhà thơ nổi tiếng Việt Nam mà họ đã viết nên nhiều câu rất hay về
thơ ca, cuộc sống và con người.
Chép lại một số câu nói hay từ Làng Chùa:
• Thơ ca không làm ra lúa vàng gạo trắng,
nhưng làm ra giấc mơ cho người gieo trồng.
• Nơi đông người thì cày cấy, chốn một mình
thì làm thơ.
• Người yêu thơ, ta yêu người. Nhưng người
không yêu thơ, ta phải yêu người hơn.
• Một chữ có ÂN thì nở hoa, vạn chữ chỉ có
OÁN chỉ sinh sâu bọ.
• Thuộc một câu thơ hay quên một câu chửi độc.
• Thơ ca là ngũ cốc trên cánh đồng người.
• Tay ta gieo hạt, miệng ta gieo lời.
• Trước mặt người làng Chùa là cánh đồng. Rộng
hơn cánh đồng là chân trời. Rộng hơn chân trời là lòng người.
• Mất nửa đời học làm thơ, mất cả đời học
làm người.
• Ban ngày người làng Chùa gieo cấy trên
cánh đồng, ban đêm gieo cấy trong giấc mơ.
• Thơ ca là cuộc sống mà ta chưa được sống
trước khi đọc nó.
• Bạn chỉ hiểu được thi ca khi bạn hiểu được
những hạt giống thở trong lòng đất.
• Thơ ca cũng như hạt lúa, cần thời gian ngậm
đòng im lặng trong tâm hồn.
• Người làng Chùa tặng kẻ ăn mày cơm áo, tặng
kẻ khổ đau thơ ca.
• Cây ra hoa bởi rễ đã mang hoa.
• Không có đường tắt từ rễ đến quả.
• Tiếng bình vỡ trên nền đất là âm thanh,
tiếng bình vỡ trong lòng người là âm nhạc.
• Tiếng gọi ‘’ Mẹ ơi ‘’ là câu thơ ai cũng
làm nhưng không bao giờ giống nhau.
• Phải thắp đèn trong lòng mới đọc được những
trang sách ngoài đời.
• Một lời giả dối lừa được cả làng, một câu
thơ giả dối lừa được cả thiên hạ.
• Thơ là đám mây bay trong lòng người ngước
nhìn.
• Bùn đen sen mọc, lòng tối ác sinh.
• Không có ăn không thể bước đi, không có
chữ không nhìn thấy đường.
(Nguồn: nhà thơ Nguyễn Quang Thiều)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét