14/6/25

3.545. CÔ ĐƠN - by Sara Teasdale

Mộc Nhân dịch
   Nguyên tác Anh ngữ: "Alone", by Sara Teasdale

Pic on fb "The moments of life"

Tôi cô đơn, dù có tình yêu

Dù mọi điều tôi cho và nhận

Dù em dịu dàng dù tôi vẫn sống

Đôi khi không hẳn là vui.

 

Tôi cô đơn, mà như thể vững vàng

Trên đỉnh cao cõi đời mệt mỏi

Bao quanh tôi, tuyết xoay dữ dội

Không gian cao vô tận mở ra

 

Đất ẩn giấu và thiên đường ẩn giấu

Lòng kiêu hãnh là tinh thần tôi

Giữ tôi khỏi sự bình yên nhân thế

Ai không biết cô đơn, là kẻ chết rồi.

---------

AI: Bài thơ "Alone" của Sara Teasdale là một tiếng lòng sâu thẳm, buồn bã và ám ảnh về nỗi cô đơn cố hữu của con người, ngay cả khi họ đang ở trong vòng tay của tình yêu và sự quan tâm. Bài thơ không chỉ là một cảm xúc thoáng qua mà là một trạng thái tồn tại, một sự thật nghiệt ngã mà nhân vật trữ tình phải đối mặt.

Khổ thơ đầu tiên lập tức thiết lập một nghịch lý đau lòng: "I am alone, in spite of love/ In spite of all I take and give/ In spite of all your tenderness/ Sometimes I am not glad to live." Sự cô đơn ở đây không phải do thiếu vắng tình yêu hay sự quan tâm từ người khác. Ngược lại, nó tồn tại "in spite of love" (bất chấp tình yêu), "in spite of all I take and give" (bất chấp tất cả những gì tôi nhận và trao đi), và thậm chí "in spite of all your tenderness" (bất chấp tất cả sự dịu dàng của bạn). Điều này cho thấy đây là một loại cô đơn nội tại, một cảm giác biệt lập sâu sắc trong tâm hồn mà không mối quan hệ bên ngoài nào có thể lấp đầy. Nỗi cô đơn này lớn đến mức đôi khi khiến người viết "not glad to live" (không còn vui sống), một sự thừa nhận đầy đau đớn về sự giằng xé nội tâm.

Khổ thơ thứ hai mở rộng cảm giác cô đơn ra một không gian vũ trụ, rộng lớn và lạnh lẽo: "I am alone, as though I stood/ On the highest peak of the tired gray world,/ About me only swirling snow,/ Above me, endless space unfurled;". Hình ảnh "On the highest peak of the tired gray world" (trên đỉnh cao nhất của thế giới xám xịt mệt mỏi) gợi lên một cảm giác bị cô lập hoàn toàn, lạc lõng giữa một thế giới đã cạn kiệt năng lượng. Xung quanh chỉ có "swirling snow" (tuyết xoáy) và phía trên là "endless space unfurled" (không gian vô tận trải rộng). Những hình ảnh này không chỉ miêu tả sự lạnh lẽo về thể chất mà còn là sự lạnh lẽo, trống rỗng của tâm hồn, không có điểm tựa, không có sự kết nối. Không gian mênh mông càng làm tăng thêm sự nhỏ bé, yếu ớt của cá nhân.

Khổ cuối cùng đẩy nỗi cô đơn lên một tầm cao triết lý, đối diện với cái chết: "With earth hidden and heaven hidden,/ And only my own spirit's pride/ To keep me from the peace of those/ Who are not lonely, having died." Ở đây, cả "earth" (trái đất) và "heaven" (thiên đường) đều "hidden" (ẩn giấu), tượng trưng cho việc mất đi mọi điểm tựa, mọi ý nghĩa, mọi sự liên kết với cả thế giới vật chất và tinh thần. Điều duy nhất giữ nhân vật trữ tình lại với cuộc sống là "my own spirit's pride" (niềm kiêu hãnh của chính linh hồn tôi). Chính niềm kiêu hãnh này đã ngăn cản họ tìm đến "the peace of those / Who are not lonely, having died" (sự bình yên của những người không cô đơn, bởi vì họ đã chết).

"Alone" của Sara Teasdale là một bài thơ đầy sức nặng về tâm lý, khám phá một khía cạnh sâu sắc của trải nghiệm con người: nỗi cô đơn mang tính bản chất, vượt lên mọi sự tương tác bên ngoài. Nó không phải là lời than vãn đơn thuần mà là sự chiêm nghiệm về một trạng thái hiện sinh, về sự biệt lập của linh hồn trong một thế giới rộng lớn. Bài thơ để lại một cảm giác day dứt, buồn bã nhưng cũng rất chân thực về những gì con người có thể cảm nhận sâu thẳm bên trong mình.

* Text Available Here

Không có nhận xét nào: