Bài thơ này của nhà thơ Đức, Hermann Hesse (1877-1962), Nobel Văn chương 1946 (1) - nguyên tác tiếng Đức có tựa “Gestutzte Eiche” (Cây sồi bị chặt), đưa vào tái bản trong tập “Gedichte des Malers” (Những bài thơ của người họa sĩ), năm 1991 của ông.
Tôi dịch (toàn bộ) bài thơ này sang tiếng Việt từ bản
tiếng Anh có tựa “Pruned Oak” (Cây sồi bị chặt). Trong bài thơ có hai câu cuối
được tác giả Phùng Khánh (trong bài giới thiệu về tác phẩm Câu chuyện dòng sông của Hermann Hesse dịch sang tiếng Việt là: “Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần
gian điên dại này” (tiếng Đức: Und allem Weh
zum Trotze beib ich/ Verliebt in
die verrucki Welt – tiếng Anh: In spite of all the pain and
sorrow/ I'm still in love with this mad, mad world) – chưa tìm thấy bản dịch
tiếng Việt nào cho cả bài.
Tuy nhiên, điều tôi ngạc nhiên là nhiều người (không
phải tất cả) trích lại câu đó với hàm nghĩa “tình yêu nam nữ” hơn là tình yêu
cuộc sống – vượt lên trên mọi đau đớn của kiếp sống, là lòng hướng vọng của con
người, dù bơ vơ bất lực mà vẫn luôn luôn tha thiết đi tìm giải thoát ra ngoài mọi
giới hạn tầm thường của đời sống muộn phiền đau khổ. Điều này tùy cảm hiểu của bạn, tôi không can thiệp.
Sau đây là bản dịch bài
thơ này của tôi:
CÂY SỒI BỊ CHẶT
Mộc Nhân dịch (2)
từ bản Anh ngữ "Pruned Oak"/ ai đó dịch từ bản tiếng Đức "Gestutzte Eiche" (3) - by Hermann Hesse
Cây sồi ơi, sao người
ta đốn bạn
Giờ bạn đứng lẻ loi và kỳ lạ hình hài
Bạn bị chặt cả trăm lần tơi tả
Còn lại gì ngoài căm giận chẳng phôi phai
Cũng như bạn, dù
nhiều lời nhục mạ
Chẳng thể nào phá hỏng cuộc đời tôi
Và mỗi ngày ngẩng
đầu đối mặt
Soi lời sỉ
nhục vào ánh sáng tinh khôi
Những gì trong
tôi đã từng dịu ngọt
Thế giới này giễu cợt dập vùi
Nhưng căn cốt chẳng thể nào hủy hoại
Tôi bình yên, hóa
giải an vui
Tôi kiên nhẫn mọc chồi lá mới
Từ những nhánh cây bị chặt
trăm lần
Bất chấp mọi đớn đau phiền hận
Tôi mãi yêu cuộc đời điên dại, cuồng ngông.
(3). Bản tiếng Đức từ nguồn: ucsb.edu
* Dịch và chú thích bởi Mộc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét