13/4/25

3.483. PABLO NERUDA & Sonnets XVII

Pablo Neruda (1904 - 1973) là nhà thơ Chile đoạt giải Nobel Văn học năm 1971. Ông học tiếng Pháp và giáo dục học, rồi dạy tiếng Pháp, làm nhà ngoại giao, đi rất nhiều nơi trên thế giới. Ông trở thành một chính khách trong chính quyền Chile; từng làm lãnh sự Chile ở Burma (Myanmar),  Argentina, Tây Ban Nha. Ông được bầu vào Thượng nghị viện Chile năm 1945, nhưng sau đó bị buộc tội phản quốc, phải trốn sang México, vì đã công khai phê phán chính phủ đương nhiệm. 



Năm 1970 ông về nước ra tranh cử tổng thống, là bạn và người ủng hộ nhiệt thành của tổng thống Salvador Allende.

Pablo Neruda bắt đầu sự nghiệp văn chương từ rất sớm; hai mươi tuổi ông xuất bản tập thơ “Viente poemas de amor y una canciún desesperada” (Hai mươi bài thơ tình và một bài thơ tuyệt vọng), tập thơ bán chạy nhất ở Chile, làm cho ông trở thành một trong những nhà thơ trẻ nổi danh nhất ở Mỹ Latinh. Tập thơ “Canto general” (Bài ca chung), gồm 340 bài thơ, được coi là kiệt tác đỉnh cao trong sự nghiệp sáng tác của ông. Neruda đã đi từ trường phái biểu tượng sang siêu thực và cuối cùng trở thành hiện thực.

Ông có nhiều ảnh hưởng với các dân tộc nói tiếng Tây Ban Nha. Neruda là nhà nghệ sĩ cách mạng đấu tranh cho phong trào giải phóng dân tộc ở Mỹ Latinh và hòa bình thế giới, là tác giả của những kiệt tác thơ tình cuồng nhiệt, những áng thơ triết lý sâu sắc và của cả những bản tụng ca những điều giản dị, đời thường. Ông được coi là một trong những nhà thơ hàng đầu của thế kỉ 20. Năm 1971 ông được trao giải Nobel vì những lời thơ phản kháng vang khắp thế giới, có một trí tưởng tượng mãnh liệt và chất trữ tình tế nhị.

***

MỘT TRĂM BÀI TÌNH SONNETS: BÀI XVII

(ONE HUNDRED LOVE SONNETS: XVII)

By Pablo Neruda

Bản Anh ngữ by Mark Eisner

Việt ngữ: Mộc Nhân


Anh không yêu em như yêu một bông hồng muối,

viên hồng ngọc, hay mũi tên hoa cẩm chướng rực lửa:

Anh yêu em như người ta yêu những điều mơ hồ,

bí mật, giữa bóng tối và tâm hồn.

 

Anh yêu em như yêu một loài cây không nở hoa nhưng

mang ánh sáng của những bông hoa, ẩn giấu trong chính nó,

và nhờ tình yêu của em, mà hương thơm nồng nàn

từ đất đai được sống lung linh trong anh.

 

Anh yêu em mà không biết ra sao, khi nào, hay đến đâu,

Anh yêu em say mê, không suy tính hay kiêu hãnh:

Anh yêu em như thế này vì anh không biết cách nào khác

Trừ khi vẻ ngoài không phải anh và chẳng phải em

Nó gần đến nỗi bàn tay em trên ngực anh là của anh,

Gần đến nỗi mắt em nhắm lại với những giấc mơ của anh.

    -------

    * References:

1. Academy of American Poets

2. Goodread.com

3. Poetryfoundation.org

4. Wikipedia.org

5. Wikipedia.org/sonnet 

6. Thivien.net

Không có nhận xét nào: