from “TINY FEED” – by Gabriela Mistral (2)
Đôi chân nhỏ của em
Xanh xám ngày băng giá
Giữa bao người xa lạ
Ôi, xin Chúa rũ lòng.
Đôi chân nhỏ long đong
Tím bầm vì sỏi đá
Tuyết và đất hành hạ
Đôi chân nhỏ đáng thương.
Bao người ngang qua đường
Rời đi và lại đến
Một đôi chân tập tễnh
Rỉ máu mà trổ hoa
Ánh sáng bỗng chói loà
Đôi bàn chân nhỏ bé
Có mùi thơm hoa huệ
Âm thầm bước thản nhiên
Con phố vẫn hiện tiền
Nâng đôi chân bé bỏng
Chỉ con người lạc lõng
Không thấy bàn chân đau.
-----
Cảm nhận (AI): "Tiny Feet" của Gabriela Mistral mô tả một
cách đầy cảm thông về đôi chân trần của một đứa trẻ đang chịu đựng sự khắc nghiệt
của mùa đông. Bài thơ đối lập sự ngây thơ và yếu đuối của đứa trẻ với sự thờ ơ
của xã hội. Phong cách tối giản của Mistral thể hiện qua việc sử dụng ngôn ngữ
và hình ảnh đơn giản để gợi lên hoàn cảnh khốn khổ của đứa trẻ. Việc lặp lại
"Tiny feet" nhấn mạnh sự yếu đuối của bàn chân em bé; những mô tả rõ
ràng về tình trạng xanh xao, bị thương của đôi chân truyền tải nỗi đau về thể
chất và tinh thần mà em phải chịu đựng. Hình ảnh ánh sáng và hoa nở rộ nơi chân
đứa trẻ bước tới gợi ý về vẻ đẹp của em khi đối mặt với nghịch cảnh. Điều này
trái ngược với sự mù quáng của con người khi phớt lờ nỗi đau của đứa trẻ. Sự cô
đọng và biểu cảm trực tiếp của bài thơ làm tăng thêm tác động của nó, khiến người
đọc cảm thấy nỗi buồn và kêu gọi hành động để bảo vệ những người dễ bị tổn
thương. So với các tác phẩm khác của Mistral, "Tiny Feet" minh họa
cho cam kết của cô đối với công lý xã hội và khả năng nắm bắt tiếng nói của những
người bị thiệt thòi. Trong bối cảnh của thời kỳ đó, bài thơ phản ánh tình trạng
nghèo đói lan rộng và bất bình đẳng xã hội đặc trưng của Châu Mỹ Latinh vào đầu
thế kỷ 20. "Tiny Feet" đóng vai trò là lời chỉ trích mạnh mẽ đối với
một xã hội không bảo vệ được những thành viên dễ bị tổn thương nhất của mình.
-----------
* Chú thích:
(2). Đọc chú thích số (3) trong bài Slow Rain
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét