NGỌN CỎ
Mộc Nhân dịch, from "Said a Blade of Grass" (The Madman), by Kahlil Gibran
Một ngọn cỏ nói với chiếc lá thu: “Bạn rơi ồn ào quá! Bạn làm phân tán những giấc mơ mùa đông của tôi.”
Chiếc lá tức giận: “Này
kẻ hèn, ở dưới thấp! Vật không biết hát, hay cáu gắt! Bạn không sống ở tầng
trên nên không thể thốt lên âm thanh của tiếng hát.”
Rồi chiếc lá mùa thu nằm
xuống đất và ngủ. Khi mùa xuân đến, nó thức giấc – trở thành một ngọn cỏ.
Khi trời vào thu và sắp
đến giấc ngủ mùa đông, trên không trung
những chiếc lá rơi, nó lẩm bẩm một mình: “Ôi những chiếc lá thu này! Chúng ồn
quá! Chúng làm tiêu tan mọi giấc mơ mùa đông của tôi.”
---------------------------
Bài thơ này mang tính ẩn dụ, giúp chúng ta hình dung thế giới thông qua nhiều góc nhìn. Đôi khi, nó có vẻ như là một câu đố phức tạp từ góc nhìn phân mảnh trong đó mỗi mảnh tự coi mình là tách biệt với các mảnh khác và chúng chỉ có thể nhìn thế giới khách quan từ quan điểm chủ quan của chính nó nên chưa hiểu được sự thật. Với vài đối thoại trong bài thơ, Gibran nói về nguồn gốc chung của mọi sinh vật và gợi ý về sự thống nhất thiết yếu, phụ thuộc lẫn nhau của mọi sinh vật. Tất cả đều gắn bó và cần thiết với nhau trong cuộc sống.
* English Text Available Here
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét