Mộc Nhân
ngày lên
xâm thực tinh mơ
bình minh lõa thể
đợi chờ cẩu mây
kì hồ
bọt nước tung bay
cỏ sương rên rỉ
khóc ngày lạnh băng
***
nhân gian
lồi lõm thường hằng
dịu cơn nhức buốt
thưa rằng thiết tha
sần sùi
vũ khúc nhạt nhòa
những lời hữu hảo
mở ra hình hài
***
chắt chiu ngày tháng
rủi may
nhập nhòe thị giác
trong ngày mưa tuôn
phù sinh
một kiếp đau buồn
mở toang lồng ngực
nộ cuồng
thoát ra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét