15/10/24

3.301. MÙA ĐÔNG QUA TẤM GƯƠNG

Mộc Nhân dịch (1)
    “Winter Through a Mirror” – by Han Kang 
(2)



1.

Nhìn chăm vào tròng lửa

thấy con mắt sắc nhọn hình trái tim màu xanh lơ

thứ sáng nhất, nóng nhất, bao quanh

là ngọn lửa có màu cam

thứ lung linh nhất

lại bao bọc vòng lửa bên ngoài

nửa trong suốt.

Buổi sáng ngày mai,

tôi khởi hành đến thành phố xa nhất

còn sáng nay

con mắt xanh của ngọn lửa

nhìn xa hơn đôi mắt tôi.

 

2.

Lúc này thành phố của tôi đang là sáng mùa xuân, nếu bạn đi qua lõi trái đất, xuyên thẳng qua giữa mà không xô lệch, thành phố đó hiện ra, chênh lệch múi giờ ở đó đúng mười hai giờ sau, mùa màng đang ở giữa năm nên thành phố đó giờ là buổi tối mùa thu, như thể lặng lẽ theo sau ai đó thành phố đó theo sau thành phố của tôi, để vượt qua đêm để vượt qua mùa đông. Tôi lặng lẽ chờ đợi, trong khi thành phố của tôi chạy nhanh hơn thành phố đó như ai đó lặng lẽ vượt qua.

 

3.

Bên trong chiếc gương mùa đông đang đợi

Một nơi lạnh lẽo

Một nơi hoàn toàn lạnh lẽo

Quá sức lạnh lẽo

Các vật thể không thể run rẩy

Khuôn mặt (từng đóng băng) của bạn không thể tan

Tôi không đưa tay ra

bạn cũng không muốn đưa tay ra

Một nơi lạnh lẽo, nơi vẫn còn lạnh lẽo

Quá sức lạnh

đồng tử không thể dao động

mí mắt không biết cách khép lại

Bên trong gương

mùa đông đang chờ đợi và

Bên trong gương

Tôi không thể tránh khỏi đôi mắt của bạn và

Bạn cũng không muốn đưa tay ra

 

4.

Họ nói rằng chúng ta sẽ bay cả ngày.

Khép kín hai mươi bốn giờ,

miệng bạn phải cầm cự

và hãy nghĩ kỹ đi, họ nói.

Tôi từng thu dọn đồ đạc trong căn phòng ở thành phố đó

Tôi dành thời gian để rửa mặt.

Nếu nỗi đau khổ của thành phố này âm thầm ập đến

Tôi sẽ âm thầm tụt lại phía sau và

khi bạn không nhìn vào nó một lúc

tựa vào mặt sau cái lạnh giá của tấm gương

và ngân nga một cách vô tư.

Cho đến khi, đã khép chặt hai mươi bốn giờ

và khạc ra chiếc lưỡi nóng của bạn

bạn quay lại và nhìn tôi.

 

5. Mắt tôi là hai mẩu nến trượt những giọt sáp khi chúng đốt cháy bấc, không bỏng rát hay đau đớn, chúng nói rằng sự rung chuyển của tròng lửa xanh là sự xuất hiện của linh hồn, những linh hồn ngồi trên mắt tôi và run rẩy, chúng ngân nga, ngọn lửa bên ngoài lắc lư ở xa để đi xa hơn, ngày mai bạn sẽ rời đi đến thành phố xa nhất, ở đây tôi đang bùng cháy, giờ bạn đưa tay vào ngôi mộ của sự trống rỗng và chờ đợi, ký ức cắn ngón tay bạn như một con rắn, bạn không bị bỏng rát hay đau đớn, khuôn mặt không nao núng của bạn không bị bỏng hay vỡ tan.

--------------------

Chú thích:

(1). Dịch qua bản Anh ngữ của tác giả người Anh, Sophie Bowman – cô là một dịch giả văn học và là nghiên cứu sinh chuyên ngành văn học Hàn Quốc. Sophie Bowman đã giành Giải thưởng dịch thuật Korea Times - 2015 cho bản dịch thơ của Jin Eun-young. Cô cũng là người dịch nhiều tiểu thuyết của Han Kang sang tiếng Anh, trong đó có cuốn The Vegetarian - bản dịch này đã đưa tiểu thuyết của Han Kang lên tầm quốc tế với giải thưởng Man Booker Quốc tế năm 2016. Các  bản dịch văn xuôi của cô có thể được tìm thấy trên tạp chí Koreana.

* Text available Here

(2). Han Kang – nhà thơ nữ Hàn Quốc, Nobel Văn học 2024.



Không có nhận xét nào: