Mộc Nhân dịch (1)
From "Song of Myself" -
Section 31, by Walt Whitman (2)
Tôi tin rằng một chiếc lá cỏ không kém gì
hành trình của các vì sao,
Và con kiến cũng hoàn hảo như vậy,
và một hạt
cát, quả trứng của chim hồng tước cũng thế
Và con chàng hiu đứng cao hơn những người cao nhất,
Và quả mâm xôi đang lớn sẽ tô điểm cho các
phòng khách,
Và bản lề nhỏ nhất trong tay tôi khiến mọi
máy móc bị coi thường,
Và con bò đang nhai với cái đầu cúi xuống đẹp hơn mọi bức tượng,
Và một con chuột là phép màu
Đủ làm
choáng váng hàng nghìn kẻ ngoại đạo.
Tôi thấy mình kết hợp đá phiến, than, rêu sợi dài,
trái cây, ngũ cốc, rễ cây óng ánh,
Và được trát vữa bằng động vật bốn chân và
lũ chim,
Và tránh xa những gì ở phía sau vì những lý
do chính đáng,
Nhưng khi cần thì gọi chúng trở lại ngay.
Thật vô ích khi tăng tốc hoặc nhút nhát,
Thật vô ích khi những tảng đá lì lợm giữ nhiệt
Không để tôi tiếp cận
Thật vô ích khi con voi ma mút hoá thạch
cùng với xương da của nó,
Thật vô ích khi những vật thể ở cách xa hàng dặm
mang nhiều hình dạng,
Thật vô ích khi đại dương lắng xuống trong các hốc
và những con quái vật to lớn ẩn mình
Thật vô ích khi con diều hâu tự làm tổ với
bầu trời,
Thật vô ích khi con rắn trượt qua các dây
leo và khúc gỗ,
Thật vô ích khi con nai sừng tấm
đi vào các
lối đi bên trong của khu rừng,
Thật vô ích khi con chim auk bay về phía
bắc Labrador,
Tôi nhanh chóng theo sau, tôi bay lên tổ
trong khe nứt của vách đá.
-------
Chú thích:
(1). Text Available Here
(2). Full Text Here
(3). Lời bàn: Trong sec.31 này, Whitman quay lại chủ đề chính là "lá cỏ" – như tựa đề tập thơ. Nếu bạn đọc theo dõi kỹ bài thơ, bạn sẽ nhận thấy mọi thứ kết nối với nhau theo những cách rất tinh tế và bất ngờ. Bài thơ bắt đầu (sec.1) bằng những câu hỏi về cỏ; tiếp đến là nhiều sec. (phần) nói về xã hội, con người, sự sinh sản và tăng trưởng... Và bây giờ ông quay lại sự phát triển của cỏ cây (tự nhiên). Ông đã tạo ra một danh sách những sự vật trong tự nhiên để giải thích tại sao chúng tốt hơn bất kỳ sự sáng tạo nào của con người như bức tượng, máy móc... Mọi thứ con người tạo ra đều "vô ích" (In vain) so với tự nhiên.
Whitman cũng nói rằng mọi thứ không bao giờ có thể thực sự thoát khỏi sư quan tâm ông bởi ông có thể làm cho những thứ có vẻ xa xôi trở nên gần gũi trở lại. Whitman lại tạo ra một danh sách về những thứ ở khoảng cách xa xôi, để chỉ ra rằng sự cách trở của chúng là "vô ích". Những thứ này bao gồm mọi vật từ loài "nhút nhát" đến các loài chim di cư. Ông ấy sẽ rình rập chúng trên những vách đá gồ ghề nếu cần thiết - chúng sẽ không thoát khỏi sự quan tâm ông.
----------
* Dịch và chú thích bởi Mộc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét