"While My Guitar Gently Weeps" là một ca
khúc nổi tiếng do George Harrison sáng tác được The Beatles phát hành trong “White
Album” vào năm 1968. Trong một ban nhạc toàn các ngôi sao thì Harrison có phần
bị lu mờ. Anh viết bài này khi sang Ấn Độ học về văn hoá phương Đông và cảm nhận
triết lý “mọi thứ đều có nhân quả, không có gì là ngẫu nhiên”.
Đề tài của bài này nói về tình yêu, không phải là tình
yêu đôi lứa mà là tình yêu phổ quát (universal love) mang tinh thần nhân loại
đã bị “ngủ quên” giữa mưu mô và thủ đoạn.
Khi trình diễn bài này anh đã mời thêm nghệ sĩ Eric
Clapton vào chơi phần lead guitar nên khi thu âm chính thức có 5 người biểu diễn
thay vì 4 người như thông thường.
Nó trở thành một trong những bài hát nổi tiếng thế giới. Rolling
Stone xếp bài hát ở vị trí 135 trong danh sách "500 bài hát của mọi
thời đại", thứ 7 trong danh sách "100 ca khúc guitar mọi thời đại" và
thứ 10 trong "100 ca khúc xuất sắc nhất của The Beatles".
KHI CÂY GUITAR CỦA TÔI KHÓC THẦM
1.
Tôi nhìn kĩ em và thấy tình yêu đang ngủ yên
Trong khi cây guitar của tôi khóc thầm
Tôi nhìn sàn nhà và thấy cần quét dọn
Còn cây guitar của tôi vẫn khóc thầm
Tôi chẳng hiểu nổi tại sao không ai nói với em
Cách mở rộng tình yêu
Tôi chẳng hiểu nổi sao người ta lại giám sát em
Họ đã mua hay bán em rồi
2.
Tôi nhìn thế giới và thấy nó đang vần xoay
Trong khi cây guitar của tôi khóc thầm
Mỗi sai lầm chúng ta đều phải học
Còn cây guitar của tôi vẫn khóc thầm
Tôi chẳng hiểu nổi sao em lại nhầm đường
Rồi lại hư hỏng
Tôi chẳng hiểu nổi sao em lại mất phương hướng
Mà chẳng ai cảnh báo
Còn cây guitar của tôi vẫn khóc thầm
* Mộc Nhân dịch từ nguyên bản tiếng Anh
WHILE MY GUITAR
GENTLY WEEPS
1.
I look at you all see the love there that’s sleeping
While my guitar gently weeps
I look at the floor and I see it needs sweeping
Still my guitar gently weeps
I don’t know why nobody told you
How to unfold your love
I don’t know how someone controlled you
They bought and sold you
2.
I look at the world and I notice it’s turning
While my guitar gently weeps
With every mistake we must surely be learning
Still my guitar gently weeps
I don’t know how you were diverted
You were perverted too
I don’t know how you were inverted
No one alerted you
Still my guitar gently weeps.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét