8/9/23

2.909. EXTRACT FROM A LETTER – Heinrich Heine

 


“Extract from a letter” (Trích từ một bức thư) cùa Heinrich heine là một bài thơ mang tính ẩn dụ khá thú vị. Mỗi nhân vật được nhân hóa, cất lên tiếng nói khẳng định vị thế của mình. Đầu tiên là Mặt trời kiêu hãnh cho rằng mình có quyền năng bao trùm bởi nó ban phát những tia nắng cho mọi người. 

Tuy nhiên dưới góc nhìn của các đối tượng khác thì mặt trời không hẳn là có ý nghĩa quan trọng đối với chúng: Với một Nhà thơ già đôi mắt đã mỏi, mí mắt đã sụp xuống thì Mặt trời không khác gì tấm màn đen bao phủ ảm đạm; với những Con khỉ thì chúng nhìn chằm chằm vào Mặt trời chẳng có gì phải sợ sệt; với lũ Ếch thì chúng thích nước và hơi ẩm hơn là thích mặt trời; với Chuột chũi thì Mặt trời chỉ làm chúng ngứa ngáy, chỉ cần gãi là xong; với Đom đóm thì ánh sáng Mặt trời chẳng là gì, bởi tia sáng vào ban đêm của nó là quan trọng hơn.

Thông điệp của bài thơ: chớ nên tự phụ, cho rằng mình hơn người, chi phối người khác. Mỗi thứ đều có ý nghĩa và lý do để tồn tại riêng biệt.

 

TRÍCH MỘT BỨC THƯ

Mộc Nhân dịch (*)


(Mặt trời nói)

Vẻ ngoài của tôi có gì mà bạn bận tâm?

Đó là quyền của người nổi tiếng

Chiếu những tia sáng của mình lên khắp cõi

Tôi cười rạng rỡ vì nó phù hợp với tôi.

 

Vẻ ngoài của tôi có gì mà bạn bận tâm?

Hãy khắc ghi bổn phận của bạn, con người nhỏ nhoi đáng thương

Hãy lo kết hôn và sinh cho mình một đứa con trai

Thế mới xứng đáng là một người Đức!

 

Tôi cười rạng rỡ vì nó phù hợp với tôi.

Tôi đi lang thang lên và xuống trên trời

Tôi nhìn trộm từ trên cao trong sự nhàm chán

Vẻ ngoài của tôi có gì mà bạn bận tâm?

 

(Nhà thơ nói)

Sự thật là phẩm chất đặc biệt của tôi

Tôi có thể chịu được ánh sáng rạng rỡ của bạn,

Tinh thần trẻ trung, kiên định và vô biên

Vẻ đẹp rực rỡ, thiện lành và trong trẻo

 

Nhưng bây giờ mắt tôi đã mỏi

Mí mắt đáng thương của tôi đang sụp xuống nhanh,

Như một tấm màn đen bao phủ, ảm đạm

Bóng đêm u ám kinh khủng

 

(Đồng ca của khỉ)

Lũ khỉ chúng tôi, lũ khỉ chúng tôi

Như những kẻ hèn nhát trơ tráo

Nhìn chằm chằm vào mặt trời,

Chẳng ai có thể ngăn cản việc đó.

 

(Đồng ca của Ếch)

Nước thì tốt hơn,

Nhưng cũng ẩm ướt nhiều hơn

Hơn tất thảy là không khí và niềm vui

Chúng tôi thích ngắm nhìn những tia nắng chói chang.

 

(Đồng ca của Chuột chũi)

Con người thật ngu ngốc khi huyên thuyên

Về những tia nắng mê hoặc

Với chúng tôi, nó chỉ tạo ra một cơn ngứa

Chúng ta gãi nó và thế là câu chuyện kết thúc

 

(Một con Đom đóm nói)

Mặt trời khoe khoang quá thể

Những tia nắng hàng ngày chỉ thoáng qua!

Nhưng tôi không phải là người im lặng khiếm nhã

Và tôi là một thứ ánh sáng quan trọng,—

Ý tôi là vào ban đêm, ý tôi là vào ban đêm!


 (*). Text Available Here




 

Không có nhận xét nào: