Bài thơ này trích trong tập "A Village Life" của Louise Glück. Tựa đề Solitude gợi ra sự cô đơn, vắng vẻ, hiu quạnh khi con người bị cô lập với chung quanh. Dẫu mọi thứ đắm chìm trong một thế giới bất an, bão bùng, đen tối nhưng vẫn có điều gì đó có giá trị khi chấp nhận rằng việc sống sót đơn giản cũng là một hình thức chiến thắng (that simply surviving is a form of victory) - đó chính là thông điệp của bài thơ (1).
NỖI CÔ ĐƠN
Mộc Nhân dịch
Từ nguyên tác Solitude, by Louise Glück (2)
Hôm nay trời tối mịt; qua màn mưa,
không thấy núi. Chỉ tiếng mưa rơi
dầm dề mặt đất.
Và cùng với mưa là lạnh.
Đêm nay không trăng, không sao.
Khuya gió nổi
sáng gió xô rạp đồng lúa mì –
trưa lặng. Nhưng bão tố vẫn quần thảo
nước ngập đồng khô, rồi lụt –
Đất trời mờ mịt
chẳng thấy gì, chỉ có mưa
lấp lánh trên khung cửa sổ tối.
Đây là nơi trú ngụ, không có nơi nào để đi
Bây giờ chúng ta trở về thời xưa cũ,
muông vật sống trong tăm tối
không tiếng nói, không tầm nhìn
Không có gì chứng tỏ ta đang hiện tồn
chỉ có mưa, mưa triền miên.
------------------
Chú thích:
(1). Xuyên suốt các bài thơ "Solitude", Glück trình bày những khoảnh khắc bất an, lạc lõng của người nói với thế giới trong trạng thái mất kết nối với bản thân. Xung quanh chỉ có mưa rơi, bão, nước dâng gợi lại câu chuyện về đại hồng thủy xa xưa. Tác phẩm có tông màu rất u ám, tuy vậy âm thanh mà từ ngữ của nó tạo ra khi được đọc lên phải thật to như tiếng gào thống khổ. Thật khó để đọc bài này với giọng điệu nhẹ nhàng khi mưa bao quanh một diễn giả bị cô lập với thế giới. Dường như nó khiến chúng ta đắm chìm trong một thế giới bất an và mất nhiều thời gian để phục hồi cảm xúc của chính mình. Dù bài thơ này có vẻ đen tối nhưng vẫn có điều gì đó có giá trị khi chấp nhận rằng việc sống sót đơn giản cũng là một hình thức chiến thắng (that simply surviving is a form of victory). Thông điệp bài thơ chỉ có lẽ thế, khoảnh khắc mà sự sống còn quan trọng hơn chiến thắng (moments where survival is more important than winning).
(2). Text Available Here
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét