8/11/23

2.972. EARTHWORM - Louise Glück (1)

Đôi khi có một trạng thái thiền định kỳ lạ xuất hiện trong những hình ảnh thơ Louise Glück hoặc bạn dễ dàng để bị cuốn vào những câu chuyện nhỏ ẩn chứa bên trong những tự sự rời rạc của bà… Cảm giác tĩnh lặng trong ngôn ngữ  thơ bà gợi lên những ý nghĩa rằng chúng ta ảo tưởng về sự cao quý của cá nhân hay cho rằng "nhân loại" là đỉnh cao của tồn tại. Nhưng chính những con giun đất bò qua lớp đất này đã tạo nên một phần quan trọng trong thế giới chúng ta. (1)



 GIUN ĐẤT

Mộc Nhân dịch

Từ nguyên tác Earthworm, from "A Village Life", by Louise Glück (2) 

 

Chẳng có gì là buồn khi không được làm người

cũng không phải sống hoàn toàn trong lòng đất

là hèn hạ hay trống rỗng: đó là lẽ tự nhiên của tư duy

nhằm bảo vệ sự cao qúy của mình.


Người đi trên mặt đất mà sợ vực sâu –

vị trí của một người quyết định cảm xúc của họ.

Ngoài ra, đi bên trên không hẳn là chiếm ưu thế -

Hơn nữa, ngược lại, một sự phụ thuộc trá hình,

lúc đó nô lệ trở thành chủ nhân. Tương tự như vậy,

tâm trí phủ nhận những gì không thể kiểm soát,

rồi tự nó sẽ phá hủy. Chẳng có đau khổ nào

mà không nói bằng lời hoặc nhìn thấy


Giống như Phật, người từ bỏ để thoát khỏi cái tôi,

người xuất hiện ở một nơi vô thức, vô sắc tướng

vô ẩn dụ. Lời của bạn là gì?

Vô thanh, vô ngôn

Vô lượng – đó là cái không thể đong đếm.

--------------

Chú thích:

(1)Bạn không thể mong đợi đọc một bài thơ một lần và hiểu nó hoàn toàn. Nếu bạn cố gắng hiểu thì đó không phải là cách để đọc nhiều bài thơ của Gluck. Đôi khi nó có một trạng thái thiền định kỳ lạ xuất hiện trong những hình ảnh thơ. Hoặc bạn dễ dàng để bị cuốn vào những câu chuyện nhỏ ẩn chứa bên trong hoặc những tự sự rời rạc… Thơ của Louise Glück khám phá chủ nghĩa hiện sinh bằng lối thơ văn xuôi êm đềm. Có một cảm giác tĩnh lặng trong ngôn ngữ của cô ấy gợi lên cuộc sống mà tất cả chúng ta đều đã rời bỏ do ảo tưởng về mình hay mơ về một cuộc sống khác tốt đẹp hơn.

Vậy nên có thể nói: văn xuôi đơn giản của Louise Glück đã khiến chúng ta nghĩ đến những điều sâu sắc và phức tạp, vậy thì chắc chắn nó đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Trong bài thơ này, tác giả mượn lời con Giun đất (Earthworm) để nói với chúng ta: “Không được làm người không phải là điều đáng buồn/ cũng không phải là sống hoàn toàn trong lòng đất là hèn hạ hay trống rỗng: đó là lẽ tự nhiên của tư duy/ muốn bảo vệ sự cao quý của mình…”. Thường thì chúng ta hay có thái độ coi những sinh vật không có khả năng tri giác là kém hơn con người; đó là một ảo tưởng "nhân loại" là đỉnh cao của tồn tại. Nhưng chính những con giun đất bò qua lớp đất này đã tạo nên thế giới chúng ta. (Reference)

(2). Text Available Here

* Dịch và chú thích bởi Mộc Nhân




Không có nhận xét nào: