Mộc Nhân
Cảm
nhận về bài hát “Buồn tàn thu” của nhạc sĩ Văn Cao
Nhạc sĩ Văn Cao tên thật
là Nguyễn Văn Cao, sinh ngày 15 tháng 11 năm 1923 tại Lạch
Tray, thành phố Hải Phòng, nhưng quê gốc ở Nam Định. Xuất thân trong một gia
đình viên chức, ông bắt đầu học âm nhạc từ nhỏ. Năm 15 tuổi, vì gia đình sa
sút, Văn Cao bỏ học sau khi kết thúc năm thứ hai bậc thành trung.
Cuối những năm 1930,
Tân Nhạc Việt Nam ra đời với những tên tuổi như
Đinh Nhu, Lê Thương, Hoàng Quý, Tô Vũ, Đỗ Nhuận… Văn Cao bắt đầu tham
gia sáng tác và ca khúc đầu tay “Buồn Tàn Thu” ra đời vào năm ông 16 tuổi.
Đây
là một bài hát, âm hưởng buồn, tiết tấu chậm, có nhiều nốt luyến láy cao độ nên
hợp với những giọng nữ cao.
Nội dung bài hát diễn tả hình ảnh một
người thiếu phụ ngồi đan áo trong khung cảnh đất trời đầy sương gió, bên ngoài là con đường
vắng và không gian mùa thu đang rớt
rơi theo lá vàng. Nhân vật trữ tình
trong bài hát ngồi đan áo nghe tiếng mưa gió ngoài hiên mà tưởng nhớ đến người
tình xưa ở chốn xa xôi nên “lòng buồn
vương vấn bao nỗi thương nhớ chàng”. Đối thể trữ tình chàng đang ở nơi xa, lúc
này đã chia ly xa cách liệu có nghe thấu tiếng lòng em: “Người ơi còn biết em nhớ mong/ Tình xưa còn đó xa xôi lòng”. Dường
như sự xa cách làm lòng người tuyệt vọng nên Nàng muốn nhắn gió, nhắn mây, nhắn
chim đưa tình đến cho người xưa, nhưng gió, mây, chim bay về mà người xưa vẫn
không thấy tới. Chiếc áo nàng đan trên tay cũng đã hoàn thành. Trong giây phút
thảnh thơi ấy, nàng cố tìm quên dáng người, nhưng càng quên càng nhớ. Mà năm
tháng thì trôi không dừng. Nàng đành ôm một mối tình như mùa thu chết, với những
chiếc lá vàng rơi.
BUỒN TÀN THU
Sáng tác: Văn Cao
Sáng tác: Văn Cao
Ai lướt đi ngoài sương gió
Không dừng chân đến em bẽ bàng
Ôi vừa thoáng nghe em
Mơ ngày bước chân chàng
Từ từ xa đường vắng
Đêm mùa thu chết
Nghe mùa đang rớt rơi theo lá vàng
Em ngồi đan áo
Lòng buồn vương vấn
Em thương nhớ chàng
Người ơi còn biết em nhớ mong
Tình xưa còn đó xa xôi lòng
Nhờ bóng chim uyên nhờ gió đưa duyên
Chim với gió
Bay về chàng quên hết lời thề
Áo đan hết rồi
Cố quên dáng người
Chàng ngày nao tìm đến còn nhớ đêm xưa
Kề má say xưa
Nhưng năm tháng qua dần mùa thu chết bao lần
Thôi tình em đấy như mùa thu chết
rơi theo lá vàng
Không dừng chân đến em bẽ bàng
Ôi vừa thoáng nghe em
Mơ ngày bước chân chàng
Từ từ xa đường vắng
Đêm mùa thu chết
Nghe mùa đang rớt rơi theo lá vàng
Em ngồi đan áo
Lòng buồn vương vấn
Em thương nhớ chàng
Người ơi còn biết em nhớ mong
Tình xưa còn đó xa xôi lòng
Nhờ bóng chim uyên nhờ gió đưa duyên
Chim với gió
Bay về chàng quên hết lời thề
Áo đan hết rồi
Cố quên dáng người
Chàng ngày nao tìm đến còn nhớ đêm xưa
Kề má say xưa
Nhưng năm tháng qua dần mùa thu chết bao lần
Thôi tình em đấy như mùa thu chết
rơi theo lá vàng
Nghe bước chân người sương gió
Xa dần như tiếng thu đang tàn
Ôi người gió sương em mơ thương ái bao lần
Và chờ tin hồng đến
Đem mùa thu chết
Nghe mùa đang rớt rơi theo lá vàng
Em ngồi đan áo
Lòng buồn vương vấn em thương nhớ chàng
Người ơi còn biết em nhớ mong
Đường xưa còn đó xa xôi lòng
Nhờ bóng chim uyên nhờ gió đưa duyên
Chim với gió
Bay về chàng quên hết lời thề
Xa dần như tiếng thu đang tàn
Ôi người gió sương em mơ thương ái bao lần
Và chờ tin hồng đến
Đem mùa thu chết
Nghe mùa đang rớt rơi theo lá vàng
Em ngồi đan áo
Lòng buồn vương vấn em thương nhớ chàng
Người ơi còn biết em nhớ mong
Đường xưa còn đó xa xôi lòng
Nhờ bóng chim uyên nhờ gió đưa duyên
Chim với gió
Bay về chàng quên hết lời thề
Ai lướt đi ngoài sương gió
Không dừng chân đến em bẽ bàng
Ôi vừa thoáng nghe em
Mơ ngày bước chân chàng
Từ từ xa đường vắng
Đêm mùa thu chết
Nghe mùa đang rớt rơi theo lá vàng
Em ngồi đan áo
Lòng buồn vương vấn
Em thương nhớ chàng
Người ơi còn biết em nhớ mang
Tình xưa còn đó xa xôi lòng
Nhờ bóng chim uyên nhờ gió đưa duyên
Chim với gió
Bay về chàng quên hết lời thề
Áo đan hết rồi
Cố quên dáng người
Chàng ngày nào tìm đển
Còn nhớ đêm xưa
Kề má say xưa
Nhưng năm tháng qua dần mùa thu chết bao lần
Thôi tình em đấy
Như mùa thu chết
rơi theo lá vàng …
Không dừng chân đến em bẽ bàng
Ôi vừa thoáng nghe em
Mơ ngày bước chân chàng
Từ từ xa đường vắng
Đêm mùa thu chết
Nghe mùa đang rớt rơi theo lá vàng
Em ngồi đan áo
Lòng buồn vương vấn
Em thương nhớ chàng
Người ơi còn biết em nhớ mang
Tình xưa còn đó xa xôi lòng
Nhờ bóng chim uyên nhờ gió đưa duyên
Chim với gió
Bay về chàng quên hết lời thề
Áo đan hết rồi
Cố quên dáng người
Chàng ngày nào tìm đển
Còn nhớ đêm xưa
Kề má say xưa
Nhưng năm tháng qua dần mùa thu chết bao lần
Thôi tình em đấy
Như mùa thu chết
rơi theo lá vàng …
------------------------------------
Từ khóa: Văn Cao -- Buồn tàn thu -- Thu quyến rũ -- Giọt mưa thu -- Thu vàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét