Mộc Nhân
cho sinh nhật lần thứ 55
Tháng năm về trên
tóc
khi đời đã vừa thu
lạnh ngày hanh hao
nhớ
rơi chiếc lá trầm
phù
Còn một miền mây
trắng
trôi cùng thoáng
ngập ngừng
có nắng nghiêng thềm
cũ
trời chiều khóe
rưng rưng
mùa đùn lên kí ức
vỡ òa nụ đăm chiêu
gối cằm yêu tuổi
muộn
dù ngày đã phong phiêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét