5/10/21

2.189. TRUYỆN DÂN GIAN HIỆN ĐẠI (1)

 


Văn học dân gian luôn đồng hành với cuộc sống. Ngay cả trong thời kỳ hiện đại, văn học dân gian vẫn luôn chuyển hóa dưới các dạng thức khác nhau để phản ảnh cuộc sống đương đại. Đặc điểm mới của Văn học dân gian đương đại là tính “truyền khẩu” được thay bằng truyền tin trên không gian mạng nên tốc độ truyền và sự phổ biến của nó trở nên nhanh chóng và rộng rãi hơn trước nhiều. Một câu chuyện mang phong cách dân gian như thế chắc chắn ban đầu có một ai đó nghĩ ra (viết ra) nhưng khi nó được lan truyền thì trở thành tài sản chung để mua vui, để phản ảnh hiện thực, lên tiếng tố cáo, tỏ thái độ bức xúc trước hiện trạng xã hội… Sau đây là một số câu chuyện sưu tầm, chép lại từ kho tành Văn học dân gian thời 4.0

1. CHUYỆN XỨ NGƯỜI

(Nguồn: Internet)

Một nguyên thủ quốc gia vi hành đến khu chợ, khi vào quầy hàng thịt, ông ta hỏi người bán thịt:

- Công việc kinh doanh thế nào?

- Thông thường rất tốt, nhưng hôm nay đến một cân cũng không bán được.

- Tại sao?

- Vì ngài đến, khách hàng không được vào.

- Vậy thì tôi mua hai cân.

- Không bán.

- Tại sao?

- Vì để đảm bảo an ninh khi ngài đến, ở đây không được có dao.

- Dao không có, vậy tôi mua cả tảng thịt này.

- Cũng không thể bán được.

- Tại sao?

- Bởi khi ngài chưa đến thì giá mỗi cân là 23 tệ, ngài đến thì giá mỗi cân được qui định chỉ còn 18 tệ, nếu bán bị hao mất 5 tệ.

- Vậy anh hãy bán cho tôi miếng thịt này theo giá 23 tệ mỗi cân như thường ngày.

- Vậy cũng không được.

- Tại sao thế?

- Bởi tôi không phải người bán thịt, thực ra tôi là một cảnh sát vũ trang.

- Gọi đội trưởng của anh đến đây!

- Đội trưởng đang bán trái cây, thưa ông!

 

2. CUỘC ĐỐI THOẠI GIỮA CÁC TỶ PHÚ

(Nguồn: Internet)

 

Tỷ phú Đông Nam Á hỏi tỷ phú Trung đông:

- Ông làm gì để trở thành tỷ phú

- Tôi khoan dầu

- Một mũi khoan của ông sâu bao nhiêu

- Tùy, có thể vài trăm mét, thậm chí hàng cây số

- Vậy ông đầu tư bao nhiêu cho một mũi khoan

- Tùy, hàng trăm triệu đô la cho một lần khoan, có khi hơn

- Vậy chắc chắn ông thu về lãi khủng

- Tùy, có khi lãi nhưng cũng có rủi ro do mất giá, thị trường chứng khoán chao đảo...

Tỷ phú Trung Đông hỏi lại tỷ phú Đông Nam Á:

- Còn ông làm gì để trở thành tỷ phú

- Tôi cũng khoan nhưng khoan không sâu và không đầu tư nhiều như ông

- Cụ thể đi ông bạn

- Ha ha, tôi khoan lỗ mũi. Một mũi khoan chỉ sâu vài cm, đầu tư 17 ngàn đồng nhưng thu về từ 250 đến 300 ngàn đồng, lãi gấp 15 lần vốn bỏ ra mà không rủi ro, không trượt giá, không cần tham gia thị trường chứng khoán… hahaha

- Vậy công nghệ của ông là…

- Là test Covid bằng ngoáy mũi…  

 

3. NUÔI HỔ

(Nguồn: Phạm Lưu Vũ)

 

Tỉnh nọ bắt được một hộ dân nuôi nhốt hổ trái phép trong tầng hầm, thu về 17 cá thể hổ nhưng sau vài hôm, 8 chú hổ đã chết do nuôi nhốt không đảm bảo. Họ bèn giao số hổ còn lại cho một cơ sở khác nuôi chờ ý kiến xử lí nhưng cơ sở báo lên nuôi bọn hổ ấy tiêu tốn 20 triệu/ ngày.

Lãnh đạo triệu tập mấy người được giao nuôi hổ ấy lên chất vấn:

- Các anh cho hổ ăn những thứ gì mà hết những 20 triệu một ngày?

Bọn nuôi hổ đưa trình ra một danh mục các món ăn, nào thịt, nào xương, nào lục phủ ngũ tạng...

Thư kí rút máy ra bấm một hồi, rồi báo cáo:

- Chừng này cũng chỉ hết 5 triệu. Các anh đã kê giá lên gấp 4 lần.

Chánh văn phòng nghe nói giật mình. Nghĩ bụng, bọn nuôi hổ sao biết văn phòng cũng thường kê giá gấp 4 lần mỗi khi các lãnh đạo ăn uống, tiếp khách... mà bắt chước nhỉ? Bèn đứng lên phát biểu:

- Thì cũng coi như tỉnh bỏ vốn đầu tư. Nay mai đem nấu cao, vừa bán vừa biếu.. thì thu hồi vốn có khó gì?"

Giám đốc sở Tài chính đứng phắt lên phát biểu:

- Tỉnh ta là tỉnh nghèo, còn phải xin TW hỗ trợ. Mà mỗi ngày phải bỏ ra tới hơn hai triệu để nuôi một con hổ là không thể chấp nhận được.

Chánh văn phòng nghe thế tái mặt, vội vàng chạy đến ghé tai lãnh đạo nói nhỏ:

- Thưa anh, mỗi ngày lãnh đạo tỉnh tiếp khách còn tốn gấp chục lần tiền nuôi hổ đấy ạ.

Lãnh đạo tỉnh đỏ mặt, liền đứng lên kết luận:

- Thôi được rồi, tạm thời chấp nhận mức 2 triệu đồng/con/ngày. Giao văn phòng ra văn bản quy định. Giao sở tài chính theo dõi, giám sát...

Cuộc họp kết thúc. Bọn nuôi hổ hể hả ra về. Thằng nọ hỏi thằng kia:

- Cậu trình ẩu thế, sao biết chắc chắn lãnh đạo sẽ duyệt?

Thằng kia cười, trả lời:

- Thì nuôi hổ cũng ví như nuôi lãnh đạo vậy. Dân nuôi lãnh đạo còn tốn gấp trăm, gấp ngàn lần ấy chứ. Mà còn không có cơ hội thu hồi vốn nữa kia. Đằng này mình nuôi hổ, còn để nấu cao... thì kê chừng ấy, chứ kê nữa lãnh đạo cũng duyệt. Hehe...

 

4. ALADIN VÀ CÂY ĐÈN THẦN

(Nguồn: Internet)

 

Aladin sau khi lấy được công chúa, trong đêm tân hôn vớ vẩn thế nào sờ phải cây đèn thần, lập tức thần đèn hiện lên khoanh tay đứng nhìn hai vợ chồng. Công chúa ngượng lắm nói:

- Anh đuổi cái thằng này đi chứ.

Aladin lập tức ra lệnh cho thần đèn:

- Mày hãy đi xây cho tao một cái lâu đài thật to.

Thần đèn biến đi, sau 3 phút đã xây xong, quay lại tiếp tục khoanh tay đứng nhìn 2 vợ chồng. Aladin tức giận tiếp tục ra lệnh:

- Mày hãy san phẳng 3 quả núi cho tao.

Sau 5 phút thần đèn đã làm xong và lại khoanh tay đứng đầu giường. Aladin đành bó tay.

Lúc đó công chúa nói “em đã có cách” và gọi thần đèn lại, nói thầm vào tai. Thần đèn lập tức biến đi và không thấy quay lại nữa. Hai vợ chồng Aladin có một đêm tân hôn trọn vẹn.

Sau một tuần tân hôn, Aladin mệt phờ râu tôm mà vẫn chưa thấy thần đèn quay trở lại, Aladin bèn hỏi công chúa đã nói gì mà thần đèn làm mãi chưa xong, công chúa đáp:

- Em chỉ bảo nó đi xin cho mình tờ Giấy đi đường có mã xác nhận QR của Thành phố Hà Nội thôi mà.

 

5. PHO TƯỢNG ĐẮT GIÁ NHẤT

(Nguồn: Internet)

 

Khâm sai họ Vương đi kinh lí xứ nọ có mang theo một món quà để thử thách quan tổng trấn và nhân tài trong xứ.

Quà là 3 pho tượng người bằng vàng ròng giống hệt nhau. Vương đại nhân bảo trong đó có một pho đắt nhất thế giới. Nếu chỉ ra được thì cho cả, bằng không thì ngài lại ôm về.

Tổng trấn cùng cả bộ sậu trong dinh xem xét kĩ, toát cả mồ hôi mà vẫn chịu, không thể phân biệt 3 pho tượng vàng có gì khác nhau.

Một thợ kim hoàn được cấp tốc triệu đến, mang cân tiểu ly ra cân, mang đất đèn ra khò... vẫn không sao tìm ra chỗ khác biệt.

Thế này thì xấu hổ quá, vừa không được nhận quà, vừa nhục cuốc thể. May quá, cuối cùng có một anh y tá cơ quan mang mấy bộ kít đến, ngoáy mũi 3 pho tượng để test nhanh rồi kết luận: 1 pho tượng F0, 2 pho F1.

Vương khâm sai vỗ tay, mồm khen hảo hảo. Rồi trỏ vào pho F0 mà bảo: "một pho F0 này có giá 9 triệu tệ, tương đương hơn 3 chục tỷ tiền đồng của tiểu quốc nhà các ông đấy.

Rồi ngài để lại cả ba pho. Tổng trấn vớ được món vàng to thì mừng rỡ. Hôm sau liền ra lệnh ngoáy mũi toàn bộ kinh thành để tìm F0.

Nhờ chiến dịch ngoáy mũi toàn dân với giá thành cao gấp 15 lần vốn bỏ ra mà bọn quan xứ ấy giàu nhanh.

(Còn tiếp các kỳ sau)

 

Không có nhận xét nào: