Bài thơ “Dust of Snow” (Bụi tuyết) của Robert Frost được xuất bản lần đầu với tên gọi “A Favour” (Một ân sủng, Một món quà nhỏ, Một niềm yêu) trong tạp chí London Mercury vol. 3 (tháng 12 năm 1920). Sau đó, trong tuyển thơ New Hampshire (1923), nó được đổi tên thành “Dust of Snow”.
Lướt qua bài thơ, chúng ta sẽ nhận ra các yếu tố: đẹp đẽ, sinh động, vui vẻ và lắng đọng. Bài thơ miêu tả một khung cảnh đẹp với nhiều hình ảnh, màu sắc. Điểm nhấn là chú quạ đen in hình trên nền tuyết trắng phủ trên cây hemlock (cây thông gỗ đỏ). Chuyển động của bụi tuyết sau cú nhảy nhót (vung cánh) của con quạ đối lập với sự bất động của cây hemlock. Hành động của con quạ trong không gian tĩnh lặng thể hiện sự sống linh hoạt, tồn lưu trong khung cảnh thiên nhiên mùa đông với băng giá, ngưng đọng im lìm. Tuyết rơi trên đầu người nói như là sự kết nối, giao tiếp giữa các đối tượng tồn tại trong cảnh; đồng thời nó cũng gợi lên nét hài hước, như thể con quạ ranh mãnh đang đùa giỡn với người. Vẻ đẹp của hành động, bằng chứng về cuộc sống, một lời chào và nét hài hước kết hợp với nhau để làm nhẹ nhàng tâm trạng của con người, và khoảnh khắc đó được lưu giữ trong tâm hồn người nói.
BỤI TUYẾT
Mộc Nhân
dịch
từ nguyên
tác “Dust of Snow”, by Robert Frost
Trên cây
thông đỏ
Chú quạ
chao nghiêng
Làm
rơi bụi tuyết
Hồn tôi an
nhiên
Tim tôi bồi
hồi
Lòng tôi
xốn xang
Ngày
không hối tiếc
Tồn lưu
âm vang
------------
BỤI TUYẾT
Bản dịch của Pháp Hoan
Chú quạ vỗ cánh
Rải lên đầu ta
Bụi hoa tuyết trắng
Từ cây thông già
Tâm tư bỗng chốc
Nhẹ nhàng hơn thêm
Cứu rỗi thời khắc
Ăn năn muộn phiền.
-------------
Nguyên tác:
DUST of SNOW
by Robert Frost
The way a crow
Shook down on me
The dust of snow
From a hemlock tree
Has given my heart
A change of mood
And saved some part
Of a day I had rued.
-----------
Nguyên tác từ nguồn: Poetryfoundation
* Dịch và đề dẫn bởi Mộc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét