Đây là một bài thơ đẹp cua Boris Pasternak. Bài thơ mô tả sự phai nhạt của một mối quan hệ, so sánh nó với sự thay đổi của các mùa. Khổ thơ đầu miêu tả niềm đam mê và sự phấn khích thời trẻ (như người say giữa đám đông tấu hài, như con chim ưng lao xuống...). Thời gian trôi qua con người trở nên già nua và điếc... mọi thứ dần nhường chỗ cho sự thờ ơ lạnh nhạt (người ồn ào/ đột nhiên trở nên tĩnh lặng). Hình ảnh của sự mục nát (lụa nhàu trên ghế bành cũ) và hoàng hôn báo trước sự kết thúc không thể tránh khỏi. Và khi tiếng chuông im lặng, giấc mơ đã chấm dứt.
Tương tự như các tác phẩm khác của Pasternak, bài thơ này khám phá các chủ đề về tình yêu, mất mát và sự trôi qua của thời gian. Nó nắm bắt được nỗi nhớ ngọt ngào đắng cay về quá khứ trong khi thừa nhận sự thay đổi không thể tránh khỏi. Bài thơ cũng phản ánh sự hỗn loạn chính trị và xã hội của thời đại, với những ám chỉ đến bạo lực và sự mục nát.
***
MỘT GIẤC MƠ
Mộc Nhân dịch
from "A Dream", poem by Boris Pasternak
Tôi mơ mùa thu trong ánh hoàng hôn bên cửa
sổ
Và em là người say giữa đám tấu hài
Như con chim ưng, lao nhanh xuống đất
Trái tim tôi trở về đậu trên cánh tay.
Nhưng thời gian trôi qua, già và điếc
Như tan băng, như lụa nhàu trên ghế bành
Ánh hoàng hôn từ khu vườn nguệch ngoạc
Chiếc ly hồng như máu - nước mắt tháng Chín rơi nhanh
Nhưng thời gian già đi và điếc.
Em, người ồn ào, bỗng im bặt hiếm khi
Câu thần chú đọc lên, giấc mơ dừng lập tức
Tiếng chuông nhà thờ im đột ngột lâm li
Tôi thức dậy. Mùa thu buồn bã
Bình minh tối mờ. Gió mạnh bủa vây
Hàng bạch dương chạy trên chân trời xa tít
Như những dòng rơm đuổi dọc bóng cây gầy.
Boris Pasternak
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét