Mộc Nhân
Em là cơn bão
một ngày cuồng phong
anh là cây cỏ
gió cuốn long đong
Em là dòng sông
một ngày dâng tràn
anh theo con nước
sóng đời âm vang
Em con nai rừng
chưa ai thuần dưỡng
anh gã thợ săn
luống cuống con đường
Em là hoa hồng
thắm trên cành gai
anh ngắm chiếc lá
khô theo ngày dài
Em là bình minh
rồi thành hoàng hôn
ngày lên ấm áp
đêm vùi bồn chồn
Em là ánh vàng
soi bàn chân hoang
gần như chiếc lá
xa màu trăng loang
Xin đừng nhấn chìm
xin đừng vỡ tan
ngày có thênh thang
còn nhau khẽ khàng
Dẫu là hoàng hôn
vẫn chờ ban mai
chong ánh trăng khuya
ve vuốt hình hài
Xin ngày độ lượng
xin lời từ bi
xin đêm xám hối
trên môi nhu mì.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét