Mộc Nhân
Cảm xúc của tôi đôi khi như chiếc tàu lượn
chao đảo, phấn khích, náo loạn, vui vẻ
lên đến đỉnh rồi rơi xuống đáy
bay như cánh chim ở thiên đường
rồi nhào xuống hụt hẫng như ảo tưởng của kẻ ngốc
Chúng luôn có một cái giá cho ta
và không có cách nào để dễ dàng thoát ra
những vòng tròn của mình
dẫu thấy người bạn ngồi bên cạnh mình
hay một người xa lạ trong cùng chuyến lượn
Chúng ta không thể sự mặc cả để rời khỏi nó
không có sự đầu hàng để thoát khỏi cuộc chơi
mục tiêu đã định sẵn – trăm người như một
nhưng cảm giác - mỗi người mỗi khác
dẫu nó đã được báo trước
Chúng ta vươn lên đến đỉnh cao rợn ngợp nhât
không phủ nhận nỗi sợ hãi lẫn trong nụ cười và tiếng hò hét
mọi người diễn trò như những gã hề
nó trở thành điệp khúc của chúng ta
Ngày mai cũng sẽ như hôm nay
tàu vẫn lượn như lập trình
treo lơ lửng những cảm giác
trong những vòng quay không thể chạy trốn
Nơi mà mọi thứ không thể phá vỡ
trừ khi nó bị phá hủy
để những con thiêu thân điên rồ hiểu được cuộc chơi của mình
không biện minh, không dói trá
để chúng ta có thể hát những bài hát của mình
và vẫn nghe những tiếng nói chân thực
trên cuộc chơi quay cuồng của tàu lượn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét