Mộc Nhân
Trên Phà Cát Lái - SG |
trên phà Cát Lái
tôi cố tưởng tượng để kí ức không
va đập
như những chuyến phà không cọ vào nhau
vài nỗi nhớ bay dưới cánh
chim
vài hồi tưởng la đà trên sóng nước
những ngày đi qua chưa bao giờ tiếp
bước
như hơi thở đứt quãng từ cơn hen
tôi chợt đến nơi này
nghe tiếng sóng vang lên từ nhọc nhằn
lưu tốc
thành niềm hạnh phúc
đưa chúng ta đi qua dòng sông
để vượt khỏi nơi tiềm thức từng khắc ghi của mình
Phà Cát Lái
sông nước dội vào ta
khoảnh khắc nghe tiếng gõ cửa
của thủy thần
như tiếng gõ vào căn nhà từ lâu đi
vắng
lễ hội của những con sóng bay lên từ
cơn mưa
trong chiếc áo bạch kim rực rỡ của
sớm chớp
thời gian và không gian
đọng lại như trân châu trong bàn
tay của nước sông Xoài Rạp
lần đầu ta qua dòng sông này
đôi chân bỏ lại những va vấp trên đất
lần đầu ta qua chuyến phà này
gót giày bỏ lại những vết cháy trên
mặt đường
lần đầu ta qua xứ sở này
trái tim bỏ lại những điều nghi
ngại
chỉ là một cuộc rong chơi
không ai tiễn ta bên này Nhà Bè
không ai đón ta bên kia Cần Giờ
không chia tay bạn cũ
không ngày trở lại gặp em
nhưng có đôi cánh của tiếng hát
vượt qua biên độ của âm
vượt qua hàm ngôn của lời
vượt qua xúc cảm của màu
vượt qua sự mềm lòng của nước
để chạm giấc mơ dập dềnh trên lưu giang viễn tượng
mà trổ hoa thành vũ điệu giao hoan
trên cõi đất
đâu cũng là quê xứ là tâm hồn là máu thịt của mình
***
Vài hình ảnh qua phà Cát Lái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét