Mộc Nhân dịch từ nguyên tác "September Midnight" (1) - Sara Teasdale (2)
Bài ca ban khuya mùa hè nhấn nhá
Đêm không hương nhưng đồng ắp tiếng ca
Không phải lời chim, mà côn trùng rỉ rả
Hát không ngừng, thủ thỉ ngân nga
Châu chấu giương râu trên ngọn phong cao tít
Cào cào mài răng thong thả lặng im
Dưới ánh trăng nhòa, khuyết dần, vụn vỡ
Muốn thanh thản với hè, lời tự trái tim
Nhớ âm thanh loài côn trùng bé nhỏ
Cỏ dại dưới trăng, thạch thảo rối trên đồng
Nhớ mùa đông chẳng còn bao ngày nữa
Tuyết sẽ rơi hạt nặng giữa mênh mông
Hồn tôi âm vang lời tạ ơn thầm lặng
Ngắm cánh đồng sau vụ gặt nghỉ ngơi
Nhìn thật lâu vào đôi mắt thẳm
Tựa vào nhau để khỏi lãng quên lời
September Midnight (Nửa khuya Tháng Chín) của Sara Teasdale kể về cảm xúc của người nói đối với những ngày cuối cùng của mùa hè cùng với các điểm nhìn và âm thanh mà nhà thơ nhận được trong thời gian và không gian ấy. Bài thơ có bốn khổ, mỗi khổ bốn dòng, viết theo lối tự do nhưng vẫn thống nhất về độ dài các câu/ khổ và kết cấu.
Bài thơ bắt đầu
với việc người nói quan sát ban khuya mùa hè thiếu vắng mùi hương đặc trưng của
đồng đất sau vụ gặt nhưng lại được bù đắp nhiều hơn bởi những “tiếng hát” mà tác giả nghe thấy. Đó là âm thanh - không phải từ chim muông mà từ các loài côn trùng. Châu chấu,
cào cào với tiếng nghiến/ mài răng của
chúng trên cây phong cao tít. Dường như nó không có vẻ gì là vội vã dù mặt
trăng đang vào độ tàn khuyết.
Trong nửa sau của bài thơ, người nói chuyển sang ý chính – dường như tháng ngày mà bà đang sống là những ngày cuối cùng của một giai đoạn quan trọng trong cuộc đời. Tác giả không muốn mùa hè kết thúc, mà muốn lưu giữ trong ký ức tiếng côn trùng và đám cỏ dại (bối rối) dưới trăng. Đây là những hình ảnh quan trọng trong bài thơ bởi đó là ảnh tượng cuối hè. Mùa đông và cái lạnh sắp tới sẽ khiến lũ côn trùng im lặng. Với cảm xúc ấy, người nói cho phép mình ghi nhớ đêm hè Tháng Chín và mong đêm hãy ban phước bằng một lời chúc vô ngôn vào hồn người.
Người nói đã tìm thấy những giây phút tâm linh vào thời gian và không gian này. Giờ đây, những hình ảnh đêm Tháng Chín đã trở thành một thứ tôn giáo đem vào tâm hồn những khoảnh khắc thiền.
Ở góc nhìn khác - chủ đề khác - có thể cảm nhận tác giả đang cố gắng ghi nhớ khuôn mặt của người thân yêu trước khi họ rời đi và bị lãng quên. Dường như là vậy. (Tham khảo)
* Dịch và chú thích bởi Mộc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét