"Matins" (Kinh sáng) cùng nhiều bài thơ khác của Louise Glück thường sử dụng chiêu thức đối thoại - trong đó một giọng nói không xác định (có thể là nhà thơ, một người tưởng tượng nào đó, vài trường hợp có thể suy diễn là lời Chúa hay Thánh thần). Trong bài này, Louise Glück xây dựng người nói với các tự sự và câu hỏi hướng đến những giải mã hoặc cảm nhận của chúng ta về vẻ đẹp, sự bình yên của cuộc sống trong sự vận hành liên tục của tự nhiên.
Những trò chuyện đó bắt
nguồn từ thiên nhiên, vạn vật trong mối quan hệ của con người với Tạo hóa. Vì vậy,
Louise Glück sử dụng nhiều lần các tựa Matins, Vespers… (Kinh sáng, Kinh chiều) với ý nghĩa trong những
thời khắc, tâm hồn con người dễ giao cảm với liên kết tâm linh.
Bài này đánh số (3) theo
thứ tự xuất hiện trong tập thơ.
KINH SÁNG - Mộc Nhân dịch
nguyên tác: MATINS (3) - Louise Glück
Hãy tha thứ cho tôi nếu tôi nói yêu bạn:
Kẻ mạnh luôn trí trá kể từ khi kẻ yếu luôn
bị dẫn dắt bởi hoảng sợ. Tôi không thể yêu
những gì tôi chẳng thấu cảm, còn bạn hầu như
không hiển lộ điều gì: bạn giống như cây táo gai,
luôn giống nhau trong cùng một không gian,
hoặc bạn là cây mao địa hoàng, chằng chịt, lần đầu tiên
trổ ra một chùm hoa màu hồng trên con dốc sau khóm cúc
và năm sau, thành màu tím trong vườn hồng?
Bạn phải thấy điều đó là vô ích với chúng tôi,
sự im lặng này thúc đẩy niềm tin
Bạn phải là tất cả mọi thứ, mao địa hoàng và cây táo gai,
hoa hồng yếu đuối và hoa cúc mạnh mẽ -
Chúng tôi trộm nghĩ rằng bạn không thể tồn tại.
Có phải đó là những gì bạn muốn chúng tôi nghĩ,
điều này có giải thích được sự im lặng của buổi sáng,
những chú dế chưa rung đôi cánh, lũ mèo
không vờn nhau trong sân?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét