Dì tôi, em gái út của mẹ, Giáo hữu Đỗ Hương Sơn, Dòng tu Giải thoát Cao Đài Đại Đạo, đã quy liễu vào ngày 27 - 2 năm Quý Mão. Tang lễ được tổ chức tại Thánh Thất Quảng Hoà, Đại Lộc.
Tôi lưu lại vài dòng nơi đây để tưởng nhớ và biết ơn Dì - vì tuổi thơ của chúng tôi gắn với Dì, nhất là trong những ngày cơ cực nhất của đời sống gia đình tôi.
Nhiều năm sau này, Facebook có thể tự động nhắc lại staus này, nhưng mỗi chúng tôi vẫn khắc ghi hàng ngày câu chuyện hôm qua và hôm nay. Tôi muốn chép/ lưu lại câu nói của Marcus Tullius Cicero triết gia La Mã cổ đại, để nhớ về Dì: "The life of the dead is set in the memory of the living” (Cõi của người đã khuất được đặt trong ký ức của người sống).
Mộc Nhân
khoảnh khắc tĩnh
lặng
dành cho Dì tôi
trở về với Thầy (1)
sau 80 năm thở
không khí trần gian
70 năm đọc kinh
mang
theo đức tin
trong từng bước
chân
từng suy nghĩ
mỗi ứng xử
lời
và thiền
Giờ Dì ngồi trong
quan tài bát giác
đôi mắt không còn hướng biểu tượng Thiên Nhãn (2)
nhưng cái nhìn đã
siêu
trong hư vô
đôi mắt Dì là thánh nhãn của tôi.
Tôi không vỡ òa nỗi buồn
bởi vì Dì đã về chứ không phải ra đi
trong tiếng Kinh Cầu siêu và Chơn Kinh Di Lặc.
Màn đêm đông lại trong ánh Huệ Quang
bắt một chiếc cầu
để đưa Dì về
vĩnh kiếp quần sanh ngưỡng kỳ huệ đức (3)
Tôi nghe thanh âm
rất khẽ
nơi cõi sống
Dì đã dành cho
chúng tôi
tình yêu thương thưở
ấu thơ
như người Mẹ.
Tôi nghe Dì dung thứ cho cháu
như sự dung thứ của
đất dưới bàn chân
như sự bao bọc của
cơn mưa với đất
như nâng đỡ của
cỏ cây khi tôi vấp ngã
để khu vườn xanh màu sống
để mặt trời thanh
khiết từ Thiên Nhãn
Tôi có một tâm thức
từ con đường Giải
thoát của Dì
ngày vô thường
thành cõi phúc.
Một nỗi buồn trần
gian
hóa thành niềm vui
an lạc
Dì từ giã quỹ
đạo của mình
nhưng cõi sống
của Dì
sẽ luôn được đặt trong ký ức của chúng tôi.
--------
(1). Trong Cao Đài Giáo, các từ Cha/ Thầy/ Mẹ dùng để nói về Thượng Đế
(2). Thánh Nhãn hay Thiên Nhãn: biểu tượng "Mắt" trong Cao Đài Giáo
(3). Tham khảo chú giải tại đây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét