Cũng như nhiều
bài thơ trong tập “The Wild Iris” của Louise Glück, bài “Retreating Light” (Ánh sáng ẩn mình) này
được viết bằng giọng nói của Chúa. Hình ảnh Chúa hóa thân thành “Ánh sáng” nói với con người, ví như “những đứa trẻ” (1).
ÁNH SÁNG ẨN MÌNH
Mộc Nhân dịch (2)
từ nguyên tác: "Retreating Light", from “The Wild Iris”, by Louise Glück (3)
Các người mãi là trẻ con
luôn hóng chuyện
còn ta thì đã trải qua quá nhiều lần
mệt mỏi kể những câu chuyện.
Vậy nên ta cho các người giấy và bút
làm bằng cây lau sậy.
Những buổi chiều ta thu mình trên đồng cỏ rậm rạp,
để khuyên các người rằng hãy viết câu chuyện của mình.
Sau bao năm lắng nghe
ta tưởng các người biết chuyện gì đã diễn ra
nhưng những gì các người có thể làm chỉ là khóc.
Các người muốn mọi thứ khi nghe kể chuyện
nhưng không hiểu gì cả.
Rồi ta nhận ra các người không tư duy
Thực là không có bất cứ sự bức phá và đam mê nào
Chưa hề có đời sống riêng,
chỉ mang lấy những bi kịch của mình.
Do đó, ta cho các người đời sống, cho các người bi kịch
bởi lẽ hiển nhiên, chỉ cho mỗi công cụ là không đủ
các người sẽ không bao giờ thấu hiểu.
Ta thật hài lòng khi thấy các người ngồi đó
như những cá thể độc lập,
Thấy các người mơ mộng bên cửa sổ
tay cầm cây bút mà ta trao tặng.
Mãi đến khi buổi sáng mùa hè biến hình vào trang viết
sự sáng tạo đã mang đến cho các người niềm phấn khích.
Ta biết trước như thế, ngay từ lúc khởi đầu.
Và bây giờ, ta tự do, vui thú
chăm lo những việc khác, với lòng tin rằng:
Các người không còn cần ta nữa.
----------
Chú thích:
(1). Tóm tắt (abtract): ban đầu, “Ánh sáng” như một người mẹ mệt mỏi và khó tính khi dành thời gian kể chuyện cho con mà chúng chẳng hiểu gì. Sau đó, bà thay đổi cách tiếp cận bằng thiện chí trao cho con giấy, bút để chúng tự viết những câu chuyện của mình. Và điều đó đã thành công. “Ánh sáng” nhìn thấy những đứa con của mình “như những cá thể độc lập/ mơ mộng bên cửa sổ mở/ Tay cầm cây bút mà ta trao tặng” và cuối cùng “buổi sáng mùa hè đã biến hình vào trang viết”. Câu chuyện trong bài thơ dẫn đến các gợi ý:
a. Hình tượng “Ánh sáng” là người nghệ sĩ, có thể gợi cảm hứng sáng tác cho người khác bằng việc hỗ trợ theo cách thức nào đó, sau đó rút lui, ẩn đi (Retreating) để sự sáng tạo được phát triển tự do.
b. “Ánh sáng” chính là “Thượng đế”, theo phép bí truyền Kabbal. Thượng đế sau cuộc giáo hóa chúng sanh đã rút lui (retreating) khỏi thế giới để nhường chỗ cho những ý chí khác tồn tại và phát triển. Lúc này, Thượng đế ẩn mình, bước sang một bên để cho con người hoặc các tinh thần khác tiếp quản, khai mở các sáng tạo mới.
(2). Anh ngữ: Text available here
(3). Bản dịch tập thơ "Wild Iris", đã được cập nhật tại đây
------------
Bản Anh ngữ copy từ nguồn (2)
RETREATING LIGHT –
You were always very young children,
always waiting for a story.
And I’d been through it all too many times;
I was tired of telling stories.
So I gave you the pencil and paper.
I gave you pens made of reeds
I had gathered myself, afternoons in the dense meadows.
I told you, write your own story.
After all those years of listening
I thought you’d know what a story was.
All you could do was weep.
You wanted everything told to you
and nothing thought through yourselves.
Then I realized you couldn’t think
with any real boldness or passion;
you hadn’t had your own lives yet,
your own tragedies.
So I gave you lives, I gave you tragedies,
because apparently tools alone weren’t enough.
You will never know how deeply
it pleases me to see you sitting there
like independent beings,
to see you dreaming by the open window,
holding the pencils I gave you
until the summer morning disappears into writing.
Creation has brought you great excitement
as I knew it would, as it does in the beginning.
And I am free to do as I please now,
to attend to other things, in confidence
you have no need of me anymore.
---------------
* Dịch và chú thích bởi Mộc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét