24/3/23

2.715. PRESQUE ISLE - Louise Glück

  Bài thơ này là một ký ức của tác giả ở Presque Isle, nơi này bà cùng gia đình đã đến trong một dịp nào đó. Nó khiến tôi nhớ đến câu nói của nhà thơ Mỹ, Nelson Bentley: “Ký ức tái hồi là những bài thơ đòi hỏi được viết ra” (Recurring memories are poems, asking to be written).

Một cảnh đẹp tại khu nghỉ dưỡng Presque Isle
Hình ảnh trên trang quảng bá du lịch của Presque Isle

 

PRESQUE ISLE (1)

Mộc Nhân dịch (2)

Nguyên tác: “Presque Isle”, from “The Wild Iris”, by Louise Glück (3)


Trong mỗi đời sống, có một vài khoảnh khắc

Trong mỗi đời sống, có căn phòng ở đâu đó

bên bờ biển hoặc núi đồi.

Trên bàn ăn, một đĩa trái mơ

có những cái hạt trong chiếc gạt tàn màu trắng.

Giống như mọi hình ảnh, đều có điều kiện thỏa thuận:

đôi má của bạn có ánh nắng lung linh,

ngón tay tôi đặt lên môi bạn

những bức tường màu xanh sáng,

một ít sơn tróc dưới bàn.

Căn phòng đó chắc vẫn còn trên tầng bốn,

có ban công nhỏ nhìn toàn cảnh biển khơi.

Căn phòng vuông vức màu trắng, tấm vải nệm phủ xuống tận mép giường.

Nó không mất đi trong quên lãng, vẫn hiện tồn.

Qua khung cửa sổ mở, gió biển, mùi iodine.

Sáng sớm: người đàn ông gọi cậu bé đang tắm trở về.

Cậu bé đó, hẳn nay đã hai mươi tuổi.

Chung quanh khuôn mặt bạn, những sợi tóc ướt dính chùm màu hung.

Tấm vải muslin mỏng, óng ánh màu bạc.

Chiếc bình lớn cắm đầy hoa mẫu đơn trắng. (4)
  ------------

Chú thích:

(1). Presque Isle: là một biến thể của tiếng Pháp (presqu'ile) có nghĩa là bán đảo. Nó cũng là tên riêng của thị trấn Presque Isle nằm ở Hạt Vilas, bang Wisconsin, Hoa Kỳ. Nơi này là một vùng đất thưa dân, nhiều cộng đồng dân cư nói tiếng Pháp và tiếng bản địa chưa hợp nhất. Đặc biệt cảnh quan thiên nhiên nơi đây rất đẹp: vừa có biển, có núi đồi và nhiều hồ lớn, khi hậu trong lành nên là địa điểm du lịch, nghĩ dưỡng hấp dẫn.

(2). Nguyên tác: Text available Here

(3). Bản dịch tập thơ “The Wild Iris” đã cập nhật tại đây

(4). Đây là bài thơ duy nhất trong tập “The Wild Iris” có phong cách viết khác với các bài thơ khác. Nó không là độc thoại của tự nhiên, cỏ cây hoa lá nói về đời sống hay hướng đến thần linh để than vãn, tự oán, trách móc, buồn thương… mà là một ký ức cá nhân trong những ngày tác giả sống hạnh phúc cùng gia đình ở Thị trấn Presque Isle. Giờ đây tất cả đã lui vào quá khứ, chỉ còn lại các hình ảnh: “Trên bàn ăn, một đĩa trái mơ/ Những cái hạt trong chiếc gạt tàn màu trắng…/ Những bức tường màu xanh sáng/ một ít sơn tróc dưới bàn…” Mọi thứ đang hiện ra vừa là ký ức vừa là xung đột, có vẻ như tác giả đang tự đấu tranh với quá khứ của mình. Bài thơ đượm mùi tiếc nuối một thời đã qua, đó là những khoảnh khắc cụ thể trong “một căn phòng nhỏ trên tầng bốn”; nó gần như hoàn hảo: “Trong mỗi đời sống, có một vài khoảnh khắc” - những khoảnh khắc này không thể tồn tại nếu không sức mạnh và giá trị. Vậy nên “Nó không mất đi trong vô nghĩa, vẫn hiện hữu” - nhưng khoảnh khắc đó thì không bao giờ tìm lại nữa.

 -------------------



Bản Anh ngữ copy từ nguồn dẫn trên chú thích (2):

PRESQUE ISLE - Louise Glück


in every life, there's a moment or two.

in every life, a room somewhere

by the sea or in the mountains.

on the table, a dish of apricots.

Pits in a white ashtray.

like all images, these were the conditions of a pact:

on your cheek, tremor of sunlight,

my finger pressing your lips.

the walls blue-white;

paint from the low bureau flaking a little.

that room must still exist, on the fourth floor,

with a small balcony overlooking the ocean.

a square white room, the top sheet pulled back over the edge of the bed.

it hasn't dissolved back into nothing, into reality.

through the open window, sea air, smelling of iodine.

early morning: a man calling a small boy back from the water.

that small boy - he would be twenty now.

around your face, rushes of damp hair, streaked with auburn.

muslin, flicker of silver. heavy jar filled with white peonies.

------------
Dịch và chú thích bởi Mộc Nhân



Không có nhận xét nào: