Mộc Nhân
tặng Di Linh và gia đình em Lê Đức Phát
Mưa Di Linh thật lạ kỳ
dường như chồi lộc dậy thì giữa cơn
nghe mãn nhĩ - lời dỗi hờn
giọt mưa mãn nhãn
cứ mơn man
đồi
Xin mưa lưu giọt mồ hôi
ngày Đinh Lạc có em tôi mặn mà
đất Tân Lạc đỏ - quê xa
cơn mưa mờ bóng chiều tà lưu phương
Kinh chùa gõ giữa vô thường
mây giăng sơn cước
nghe dường phong thanh
nhà em vườn tược ngát xanh
mùa hoa trắng
đã đỏ
thành cà phê.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét