Mộc Nhân
Con người quay về giả dối và gây hấn
nhưng giấu mình trong bộ đồng phục
biểu lộ nhau bằng cách điệu
ẩn mặt sau tấm kính xe hơi
hoặc đôi kính màu - gật đầu trịch thượng.
Nhiều người chọn gậy gộc, nắm đấm
hay mắng chửi nhau không tiếc lời
ánh sáng của sự tử tế đã biến mất
một cái nhìn bất chợt là nhìn đểu
một va chạm trên lối đi thành cố tình
vài xô đẩy của trẻ con khơi mào hỗn chiến
người lịch lãm dễ dàng lộ diện côn đồ.
Con đường tử tế chuyển sang lối rẽ
hẹp dễ đạp trên gai mà đi tắt
mỗi người có một màn hình
nhưng họ tụ tập đâu đó, soi vào đám đông
nơi thù hận, cái xấu, ích kỷ, nói theo… lan tỏa
một màn hóa trang vạn hoa
và vòng quay hỗn độn của sự giả tạo.
Để tái khởi động tinh thần lệch lạc
chúng ta cần đức tin trọn vẹn
sự nhận thức, cứu chuộc
hiểu được các giá trị của chúng ta
bị mắc kẹt trong vô lối.
Tôi đứng trên bờ vực của một vách đá
nghĩ đến việc ngăn ai đó sắp rơi xuống
khi họ chạy mà không thấy phía trước
tôi biết điều đó khó xảy ra
nhưng tôi thực sự nghĩ đến.
Dù mọi can thiệp đều tạo ra sân si
cũng có thể làm tổn thương
hoặc cứu rỗi
nhưng thay vì chạy trốn khỏi chúng
tôi chọn một lá bài, vận may, cơ hội cho tôi.
Không chỉ ứng xử mà còn để viết lách
để nó được đầy lên từ bên trong
giống như nước giếng
trước khi mọi thứ bắt đầu cạn dần
và tôi cố gắng giữ lại giấc mơ
để có thể mơ hương vị yêu thương trên đầu lưỡi
giữa kỷ nguyên người.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét