31/10/25

3.677. CON VỀ THÁNH SỞ

     Mộc Nhân



Con về Thánh sở

đạo phục tinh khôi

cúng dường tam bảo

xa chốn đãi bôi

 

Tu tâm từ bi

kính Thầy và Phật

lòng con thể tất

não phiền thế gian.

 

Hít vào đức tin

thở ra chấp ngã

niệm thân – khẩu  - ý

Thánh chứng cõi xa.

 

Công phu con ngồi

nép bên đền thánh

Kim Quang ngời ánh

soi đường tu chơn

 

Những ngày công quả

nhiệt huyết muôn vàn

kính thờ Thiên Nhãn

Tam Kỳ Hồng Ân

 

Trở về Thánh sở

quỳ dưới điện Thầy

xin lời sám hối

ngày chưa về đây.

    -----

Lời bàn của AI: Bài thơ "Con về Thánh sở" của Mộc Nhân là một lời thỏ thẻ chân thành, ghi lại hành trình quay về nguồn cội tâm linh, tìm kiếm sự an nhiên và ánh sáng nơi cửa Phật, Thánh. Bài thơ không chỉ là sự ngợi ca những giá trị tôn giáo mà còn là sự tự vấn và cam kết sống một đời sống thiện lành.

Căn cứ vào các từ ngữ: Thánh sở, Thầy, đạo phục tinh khôi (màu trắng), Tam Kỳ Hồng Ân, Kim Quang… thì người nói trong bài thơ là một tín đồ Đạo Cao Đài.

Mọi hình ảnh, diễn đạt về đạo đức, lối sống, tâm thức… của người tu đều đối lập với sự giả tạo, phù phiếm của thế gian. Việc đến chùa không chỉ là một nghi thức mà là sự chọn lựa lối sống thanh sạch, từ bi, bao dung, buông bỏ những phiền não và lòng tham sân si của đời thường, đúng với tinh thần đạo giáo.

Ngoài ra, bài thơ còn đề cập đến việc thiền quán: “Hít vào đức tin / thở ra chấp ngã/ niệm thân – khẩu - ý / Thánh chứng cõi xa…”, nơi hơi thở được đồng nhất với "đức tin" và hành động "thở ra" là hành động buông bỏ "chấp ngã" (cái tôi cá nhân, nguồn gốc của mọi khổ đau). Đây là một lời nhắc nhở rằng con đường tu tập là một quá trình liên tục, từ trong ra ngoài (thân – khẩu – ý), nhằm hướng đến sự giải thoát và sự chứng giám của bậc Thánh.

Bài thơ kết thúc bằng hành động "Trở về Thánh sở" và "xin lời sám hối". Đây là đỉnh cao của sự khiêm hạ và nhận thức. Sự sám hối là bước không thể thiếu để làm sạch tâm hồn, thừa nhận những lỗi lầm đã qua trước khi tìm thấy sự bình yên. Sự "Trở về" không chỉ là về mặt vật lý (về Thánh sở) mà là sự trở về với chính bản chất thiện lành bên trong.

Tóm lại, "Em về Thánh sở" là một tác phẩm mang tính chất hướng đạo, dùng ngôn ngữ bình dị, dễ hiểu để truyền tải thông điệp sâu sắc về sự tu tập. Bài thơ đã thành công trong việc khắc họa một tâm hồn đang trên hành trình tìm kiếm sự thật, sự an lạc, và cam kết sống trọn vẹn với đức tin của mình, lấy ánh sáng từ Thầy (Thượng Đế) và chư Phật, Tiên, Thánh Thần làm kim chỉ nam cho đời sống và tu tập của mình. 


Không có nhận xét nào: