17/10/20

1.878. CAM GIẢ - MOCK ORANGE

     Nguyên tác: “Mock Orange” - Louise Glück, trong tập The First Four Books of Poems (The Ecco Press, 1995).

Bản dịch: Mộc Nhân

Hoa Mock Orange


MN: Thơ của Louise Glück là những tác phẩm điêu khắc của niềm tin. Những bài thơ của bà cũng có thể được xem như những hành động nói, trong đó hình ảnh không quan trọng bằng sự nhận biết cách bài thơ khai triển. Bằng giọng điệu nhức nhối đặc trưng, thơ của Louise Glück “Luôn có điều gì đó làm bằng nỗi đau”. Bà đã tiếp tục trong bốn thập kỷ để tạo ra một thứ thơ trữ tình không cho phép dễ dãi  và mở ra con đường riêng nhằm nhận thức và khám phá những kiểu tư tưởng hoàn toàn mới được diễn đạt bằng ngôn ngữ thơ.


CAM GIẢ

 

Không phải là trăng đâu, tôi bảo anh rồi

Đó là những bông hoa

đang tỏa sáng sân.

 

Tôi ghét chúng.

Tôi ghét chúng như ghét tình dục

miệng gã đàn ông

đang khóa miệng tôi, thân thể

tê cứng của gã đàn ông

và tiếng rên rỉ luôn thốt ra

thấp kém, nhục nhã

khởi đầu của mối liên kết

 

Trong tâm trí tôi đêm nay

tôi nghe thấy câu hỏi và câu trả lời nối nhau

hoà thành một âm thanh

trào dâng trào dâng và rồi

chia rẽ cái tôi cũ kỉ

thành những tương phản mỏi mệt. Anh nhận thấy không?

Chúng ta hóa thành kẻ ngốc

Và cái mùi hoa cam giả ấy

trôi trượt qua cửa sổ.

 

Làm sao tôi có thể nghỉ ngơi?

Làm sao tôi có thể chịu đựng

khi vẫn còn

cái mùi hương ấy trên đời?

      ---------         

Ghi chú: Mock organ” là tên một loại cây mọc cao thành bụi, thường trồng ở góc sân, hoa màu trắng, nhỏ, trổ thành chùm như hoa cam có mùi thơm nồng. Mock organ có nghĩa là “cam giả” ngụ ý hoa giống hoa cam nhưng không phải cây cam.

       *****

Nguyên tác: MOCK ORANGE by Louise Glück

 

It is not the moon, I tell you.

It is these flowers

lighting the yard.

 

I hate them.

I hate them as I hate sex,

the man's mouth

sealing my mouth, the man's

paralyzing body

and the cry that always escapes,

the low, humiliating

premise of union

 

In my mind tonight

I hear the question and pursuing answer

fused in one sound

that mounts and mounts and then

is split into the old selves,

the tired antagonisms. Do you see?

We were made fools of.

And the scent of mock orange

drifts through the window.

 

How can I rest?

How can I be content

while there is still

that odor in the world?

           ***

* Text available here

Không có nhận xét nào: