Nguyên tác: FIRST SNOW - Louise Glück (Firstborn - New American Library, 1968)
bản dịch Mộc Nhân
“First Snow” là bài thơ ngắn của Louise Glück nhưng thể hiện khá rõ một số điều thuộc về thi pháp caesura mà bạn khó bỏ qua. Đầu tiên là sự giản dị. Chuyện dường như chẳng có gì nhưng cách diễn đạt bằng những dòng thơ với độ dài và ngắt nhịp (caesura) khác nhau tựa như hơi thở mệt mỏi, không đều của người mẹ. Tác giả sử dụng caesura ở giữa các dòng, lặp lại caesura để thể hiện sự kiệt sức của người mẹ, thậm chí cả sự thất vọng của bà.
Từ cuối cùng của bài thơ là “im lặng” (silence). Không có từ nào sau nó, không có gì thay đổi sự im lặng, không có gì - khi bài thơ được đọc to – tạo ra âm thanh. Như thể giấc ngủ và tuyết đầu mùa ảnh hưởng đến nhân vật trữ tình trong bài thơ. Hơn nữa, khi đọc dòng này phải đọc khá nhanh: không có caesura, không có khoảng dừng, bạn tăng tốc độ về phía khoảng lặng và sau đó đột ngột dừng lại như thể khoảng trống không được lấp đầy cũng đại diện cho sự im lặng và cái không gian trống rỗng của nó nó được cảm nhận sâu sắc hơn. Và như tôi đã chia sẻ về thơ Louise Glück ở mấy bài trước – thơ bà gợi cho người đọc cảm nhận cách kể những câu chuyện chứ không phải bản thân câu chuyện.
TUYẾT ĐẦU bản dịch Mộc Nhân
Như một đứa trẻ,
trái đất sẽ đi ngủ,
trong khoảng xong
một câu chuyện
Nhưng con chưa
mệt, nó nói.
Và bà mẹ bảo,
Có thể con chưa mệt nhưng mẹ đã mệt
Bạn có thể nhận
ra điều ấy trên gương mặt bà, ai cũng có thể.
Vậy là tuyết
phải rơi, giấc ngủ phải đến.
Bởi bà mẹ đã chán
ngấy đời mình
và cần sự yên lặng.
FIRST SNOW by Louise
Glück
Like a child,
the earth’s going to sleep,
or so the
story goes.
But I’m not
tired, it says.
And the mother
says, You may not be tired but I’m tired
You can see it
in her face, everyone can.
So the snow has
to fall, sleep has to come.
Because the
mother’s sick to death of her life
and needs
silence.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét