Bài thơ “Early Darkness” (Chạng vạng – Chập tối) trích trong tập thơ Wild Iris (Diên vĩ hoang dã) của Louise Glück, 1992. Trong bài này, tác giả mượn lời của đất nói với con người lúc bóng chiều, chập tối. Có vẻ như tác giả muốn nói rằng sức mạnh cao nhất của chúng ta chính là nội lực. Nó cho ta lòng tự tin vào hiện hữu và sức mạnh lưu giữ ký ức. Đọc bài này tôi thích nhất mấy câu thơ: “How can you understand me/ when you cannot understand yourselves/ Your memory is not/ powerful enough, it will not reach back far enough” (Làm sao bạn có thể hiểu được tôi/ khi bạn không thể hiểu chính mình/ Trí nhớ của bạn không đủ lực/ Nên nó sẽ không tìm lại được những ký ức”.
CHẬP TỐI
Mộc Nhân dịch
nguyên tác: "Early Darkness" (1) by Louise Glück(2), from Wild Iris (3).
Sao bạn có thể nói
trái đất phải ban cho bạn niềm vui?
Mỗi thứ sinh ra là gánh nặng của tôi;
Tôi không thể thành công với mọi yêu cầu của bạn.
Và bạn muốn ra lệnh cho tôi,
muốn nói với tôi
ai trong số bạn có giá trị nhất,
người giống tôi nhất.
Và bạn nêu ra một ví dụ
cuộc sống trong sáng, khác biệt
bạn đấu tranh để đạt được -
Làm sao bạn có thể hiểu được tôi
khi bạn không thể hiểu chính mình?
Trí nhớ của bạn không đủ lực,
Nên nó sẽ không tìm lại được những ký ức
Đừng bao giờ quên bạn là con cái của tôi
Bạn không đau khổ vì bạn kết dính vào nhau
nhưng vì bạn được sinh ra,
vì bạn đòi hỏi cuộc sống
nên bạn tách khỏi tôi.
--------------
Chú thích:
Bấm vào Links dẫn đến các từ khóa
(1). Nguồn: Poeticous
(2). Thơ Louise Glück
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét