Mộc Nhân
trong thành phố có bức
tượng gục đầu buồn bã
trước bọn nghiện đang
lén lút hít bột trắng
những cô gái điếm xốc
sửa lại xiêm y
và gã ăn mày lằm bằm nguyền
rủa
tháng tám chìa tay ra
đón gió
vài cột mốc nhỏ chao
nghiêng ở đường chân trời
muốn thoát ra khỏi cuộc
giết chóc xâm lấn
nhưng chỉ du dương đôi
chút nơi ngọn sóng lạc loài
có cánh chim vô tình lạc
qua bìa rừng
thở một hơi dài trong
hành trình tội lỗi
nhưng không có dấu hiệu
muốn quay lại nơi đã xuất phát
hai bờ môi bật ra
tiếng khóc nguyền rủa
trong thành phố có bà
mẹ ẵm con chìa ra tập vé số
và nhận lấy cái nhìn
khinh khỉnh, lặng im
trăng tháng tám đồng
lõa với bóng ma và tình nhân
soi vào thiên đường sắp
đến ngày phá sản
còn bao cái đẹp nơi
này nhưng đã mờ đi dưới mây lưu lạc
mùa thu đến như máy điều
hòa ta vờ thu mình
mùa đông đến như tủ lạnh
ta vờ tái sinh
em đến như cuốc rượu
nồng ê-ty-lic ta vờ lưu linh
tháng tám mắc nghẹn giữa những tiếng rao đêm
cố rửa sạch đôi chân lấm bùn và đôi tai đầy lời quảng cáo
ngày hôm nay người ta trưng bày nhiều điều quyến rũ
ngày mai lịch sử sẽ viết lại những tiếng cười
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét