Mộc Nhân
Tranh Nguyễn Quang Thiều |
Tháng ba về giữa đong đưa
hỏi em mộng mị như xưa mấy lần
anh nhìn sương khói bất cần
mái chùa thoáng bóng chim di
nghe điều tụng niệm có gì thực hư
ngẫm ngày viễn xứ ưu tư
gởi trăng vào nước kể từ lênh
đênh
con đường rất đỗi gập ghềnh
nhiều khi lạc bước bấp bênh mút mùa
con sông vẫn tiếng chèo đưa
câu thơ giữ một âm thừa của đêm
em về chẻ sợi tóc mềm
tìm trong ngóc ngách ấm êm dỗ dành
cõi người rồi cũng qua nhanh
anh còn lung lạc
mộng lành đã xa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét