Mộc Nhân
Viết trong chuyến đi thực tế sáng tác tại Tam Hải, Núi Thành - tháng 8/ 2022.
Suốt mùa hè, tiếng kêu của con mòng biển già
thanh thoát dễ chịu
nhưng chắc chắn những âm thanh đó đã lặng
mùa thiên di, bầu trời sang chấn ngày
Cơn đói của bầy chim biển hiển lộ trong đôi cánh
tất bật, vội vã – những tiếng rít giành giật
trên vỉa đá hay ngọn sóng
nơi có sự sống và tan vỡ
vỏ hàu lấp lánh cùng những mảnh xương vụn mòn trong thủy triều
Chúng tôi ngồi trong khe đá
tránh cái nắng hanh và gió
quan sát những mối nghi ngờ đang rình rập khơi xa
dẫu vậy nhiều câu chuyện vẫn thoát ra
cùng tràng cười giữa khoảng lặng
Chiếc gai xương rồng đâm vào đá
mũi nhọn mạnh mẽ, mỏng manh, đau đớn
chúng không chọc qua da đá thì đâm vào bầu trời
không có tiếng kêu nào thốt lên
đâm vào da thịt chúng ta phát ra lời nhắc nhở
hãy làm gì cho thời gian bên nhau
Mùa của biển trên đảo nhỏ
yên tĩnh _ dậy lên mùi cá thối, mùi rêu tanh, rác mục
xua mình vào làn nước lạnh và rát
vị mặn lắng vào xương tủy
tôi nhận ra cơ thể bị sóng biển quăng quật, co cứng
một vỏ ốc vùi trong cát bỗng cứa bàn chân
đánh thức ngày.
Bài đã đăng trên Tạp chí Đất Quảng số 217 - Tháng 10/ 2022 |
* Bài cùng thẻ "Tam Hải":
2. Trải nghiệm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét