Mộc Nhân
Viết trong
chuyến đi thực tế sáng tác tại Tam Hải, Núi Thành - tháng 8/ 2022.
Bức tranh "Train tracks on the beach" của Bob Dylan nguồn: castlefineart.com |
Trước mắt tôi là vuông cửa sổ
và cốc trà đen
tôi nhìn về phía xa _ mọi thứ thật rõ ràng
và bình minh đang chằm chặp vào khuôn mặt tôi
soi những rãnh nhăn trên lớp da tích mỡ
mắt tôi thấu thị như một quả cầu pha lê
có thể nhìn thấy điều gì đó sẽ xảy ra tiếp theo
Một ngày nắng đẹp
nhưng áp thấp nhiệt đới đang vượt qua kinh tuyến
cả hai
không làm vơi vị ngọt – chát – thơm của tách trà
dù ánh bình minh đang dịu dần sau những đám mây
một điềm báo
thời gian mòn vẹt như trăng khuyết
trôi dần qua cái eo đồng hồ cát
rồi quay lại trăng tròn và bầu cát đầy bên trên
tái hồi một điềm báo khác
Tôi khuấy chiếc muỗng trong cốc
nước quay tròn thành quầng xoáy
nhiều giọt sánh bắn ra ngoài như sóng tung vào ghềnh
ảo tưởng của tôi thật kì vĩ
là câu trả lời cho thời gian, rối loạn, niềm tin,
ẩn dụ, tính đa nghĩa và
nơi đó có tôi _ và nó là quyền lực với tôi
khiến mọi thứ bay lên trong bóng tối
tựa đôi cánh - kim đồng hồ dạ quang.
----------
* Bài cùng thẻ "Tam Hải":
2. Mùa Biển
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét