Chúng ta ngồi dưới bóng cây
thời gian trôi giữa bàn tay gầy gò
vệt chai đùn những âu lo
gót chân nứt nẻ ngón co quắp bùn
Những thằng hát giữa đời cùn
tiếng đàn rơi xuống ao bùn nở sen
lửa rừng thay môt vầng trăng
hốt nhiên hạnh ngộ mà rằng cuồng điên
Đi qua ô trọc não phiền
phù vân một khắc hiện tiền chiêm bao
"chúng ta từ cõi lao đao
quen nhau tự những kiếp nào xa xăm" (*)
thời gian trôi giữa bàn tay gầy gò
vệt chai đùn những âu lo
gót chân nứt nẻ ngón co quắp bùn
Những thằng hát giữa đời cùn
tiếng đàn rơi xuống ao bùn nở sen
lửa rừng thay môt vầng trăng
hốt nhiên hạnh ngộ mà rằng cuồng điên
Đi qua ô trọc não phiền
phù vân một khắc hiện tiền chiêm bao
"chúng ta từ cõi lao đao
quen nhau tự những kiếp nào xa xăm" (*)
---------------
(*) Thơ Bùi Giáng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét